Trở Về Thập Niên 80: Trở Thành Nữ Phụ Bán Con Đổi Lương Thực

Chương 555: Chọn Người

Chương 555: Chọn Người

Bên trong nhà máy dệt may chật kín người, toàn bộ đều là công nhân cũ của nhà máy, lúc này bọn họ đang vô cùng vui vẻ, khuôn mặt tràn đầy tươi cười đứng trước mặt của Tằng Phương Phương đợi được trả lương, chỉ cần nhận đủ 3 tháng tiền lương, vậy thì gia đình nhỏ của họ có thể ăn tiêu trong thời gian rất lâu.

Hơn nữa nghe nói giám đốc mới của nhà máy còn đồng ý chọn một số người trong số họ để tiếp tục sử dụng, đây là một tin tức cực kỳ tốt.

Đối với những người đã làm việc trong nhà máy hơn nửa đời người như bọn họ mà nói, mất đi công việc này chẳng khác gì so với thấy trời sập xuống vậy.

Khương Chi vừa vào cửa, Lão Hầu liếc mắt một cái liền nhìn thấy, vui vẻ kêu lên: “Giám đốc mới của nhà máy đến rồi! Giám đốc mới của nhà máy đến rồi!”

Vừa nghe được những lời này, tất cả mọi người đều đồng loạt quay đầu nhìn về phía đó, trong lòng của Lý Đại Phúc cảm thấy có chút hụt hẫng, nhưng lúc này ông ấy cũng không có thời gian nghĩ nhiều như vậy, miệng chép chép mấy cái, sau đó tiến lên tiếp đón Khương Chi, cười nói: “Đồng chí Khương, cô nhìn xem, tất cả công nhân viên trong nhà máy của chúng tôi đều có mặt ở đây, ai ai cũng là người có tay nghề giỏi, đảm bảo có thể làm nhà máy may của cô hoạt động thật tốt.”

Ông ấy vừa nói xong, bầu không khí xung quanh lập tức trở nên yên lặng.

Thành thật mà nói, nếu bọn họ thực sự có thể khiến cho nhà máy may phát triển, thì nhà máy dệt may Hằng Sướng sẽ không phải đối mặt với tình trạng nợ nần và phá sản như vậy, lúc này không ai nhắc đến chuyện này, nhưng cũng chẳng ai muốn bỏ lỡ cơ hội lần này.

Một người phụ nữ giơ tay, nuốt nước bọt nói: “Tôi……. Tôi biết may vá, tôi có thể làm được!”

“Tôi cũng làm được! Tôi biết sử dụng máy may! Giám đốc Khương, xin hãy chọn tôi, chọn tôi đi!”

“Cô tránh ra, tôi biết thêu thùa, tay nghề thêu thùa của tôi rất tốt, đến nỗi khiến cho người ở các khu lân cận đều biết đến!”

Có người đi đầu thì cũng có cạnh tranh, trong lúc nhất thời, mọi người đều tranh nhau thể hiện bản thân, nhiệt tình lên tiếng, mong rằng có thể có được cơ hội làm việc này, cảnh tượng này cực kỳ giống như đấu tranh bằng cả sinh mệnh.

Lão Hầu thấy vậy thì vội vàng kéo người phụ nữ đang đứng sau lưng mình đến gần, cười haha nói với Khương Chi: “Giám đốc Khương, cô xem xem, đây là vợ của tôi, trước đây từng làm công việc may vá cho nhà địa chủ, khăn thêu do bà ấy thêu có thể bán lấy tiền!”

Khương Chi liếc nhìn người phụ nữ kia, sau đó lại nhìn nhóm người đang tích cực muốn đạt được cơ hội việc làm này.

Trên môi mỉm cười, cô chỉ vào Vân Tường đứng phía sau nói: “Đây là Vân Tường, phó giám đốc của nhà máy chúng ta, tôi không quản việc chọn người này, mấy người có thể nói chuyện với bà ấy, có cần người hay không đều do bà ấy quyết định.”

Nói xong, Khương Chi đi vào trong nhà máy, chuẩn bị xem xét máy móc ở trong nhà máy.

Vân Tường lại cực kỳ bình tĩnh trước trường hợp này, đối mặt với đám người đứng trước, bà ấy chỉ cười nói: “Từng người đứng ra giới thiệu.”

Lý Đại Phúc thấy bên này không có việc gì của mình, liền đi theo Khương Chi vào trong nhà máy, vừa đi vừa giới thiệu với giọng điệu phức tạp: “Nếu cô đã mở nhà máy may thì không thể thiếu được máy dệt, máy in nhuộm, trong nhà máy có năm máy dệt, trong đó máy in nhuộm có một chiếc được nhập khẩu từ nước ngoài.”

“Mặc dù máy móc ở trong nhà máy không mới, nhưng nhà máy của chúng tôi thường xuyên bảo dưỡng, tất cả đều là sản phẩm chất lượng tốt, nếu như không phải nợ nần quá nhiều, tôi cũng sẽ không bán rẻ như vậy.” Lý Đại Phúc đưa tay chạm vào những chiếc máy quen thuộc trước mặt, sống lưng của ông ấy cũng còng đi rất nhiều.

Bạn cần đăng nhập để bình luận