Trở Về Thập Niên 80: Trở Thành Nữ Phụ Bán Con Đổi Lương Thực

Chương 934: Nhà Máy Quần Áo

Chương 934: Nhà Máy Quần Áo

Phó Đông Thăng liếc nhìn về phía Khương Chi, lắc đầu nói: “Tôi không tìm cô ấy, là bà chủ muốn tìm cô ấy.”

Nhân viên bán hàng nghe vậy thì kinh ngạc nhìn về phía Khương Chi.

Cô ấy biết bà chủ của nhà xuất bản do biên tập Phó quản lý và nhà máy quần áo của bọn họ đều là cùng một người, chỉ nghe nói bà chủ là một người phụ nữ rất xinh đẹp, nhưng không ngờ lại trẻ tuổi như vậy! Xinh đẹp như vậy!

Cô ấy nhanh chóng đứng thẳng người, kính cẩn gọi một tiếng: “Bà……bà chủ.”

Khương Chi cũng không quấy rầy khách hàng mua quần áo, đi vào trong nhà máy, hỏi: “Vân Tường đang bận việc gì?”

Nhân viên bán hàng không dám giấu diếm điều gì, thành thật nói: “Hôm nay đồng chí Thôi đến đây, hẹn phó giám đốc đi ra ngoài có việc, về phần hai người họ đi đâu thì tôi cũng không biết.”

Khương Chi nheo mắt, trầm ngâm nói: “Đồng chí Thôi?”

Nhân viên bán hàng gật đầu nói: “Đồng chí Thôi đi cùng với phó giám đốc từ Thượng Hải đến đây, nghe nói gia đình anh ấy làm nghề buôn vải, lần này phó giám đốc đã mua nguyên vật liệu từ nhà của anh ấy.”

Khương Chi nhìn khuôn mặt có chút ngại ngùng của nhân viên bán hàng, ánh mắt trở lên lạnh lùng.

Phó Đông Thăng xua tay, ý bảo nhân viên bán hàng có thể đi ra ngoài.

Khương Chi không nói gì, nhìn thiết bị đang vận hàng trong nhà máy, đi vòng quanh nhà máy một vòng rồi mới rời khỏi nhà máy.

Phải công nhận rằng con mắt của cô quả thật rất tinh tường, Vân Tường rất có tiềm năng về ngành nghề trang phục này, bà ấy đã tối ưu hóa một số bộ đồ và chi tiết, khiến chúng trông càng thêm đẹp và cao cấp hơn, cũng càng làm nổi bật những ưu điểm trên cơ thể của khách hàng.

Hơn nữa, bà ấy còn điều hành nhà máy rất thành công, không khác gì mấy so với mong đợi của cô.

Về phần người được gọi là đồng chí Thôi, chỉ nhìn vẻ mặt ngại ngùng vừa rồi của nhân viên bán hàng thì chắc chắn anh ta là một người đàn ông rất đẹp trai, mà cô cũng hiểu ý của Phó Đông Thăng, ông ấy là đang cảm thấy nếu Vân Tường lại rơi vào lưới tình thì sẽ ảnh hưởng đến công việc.

Cô cũng không có thời gian rảnh như vậy để lo lắng chuyện tình cảm của nhân viên.

Tuy nhiên, vị ‘đồng chí Thôi’ là người Thượng Hải, bối cảnh gia đình cũng rất tốt, sao anh ta lại bằng lòng đến trấn Đại Danh xa xôi như vậy cùng Vân Tường chứ? Mặc dù cô cũng không có ý kiến gì với yêu từ cái nhìn đầu tiên, nhưng trong chuyện này rõ ràng có vấn đề.

Phó Đông Thăng suốt chặng đường đi đều đang đợi Khương Chi hỏi chuyện này, nhưng Khương Chi lại quay về nhà xuất bản mà không nói năng gì.

Sau khi vào trong cửa, cuối cùng ông ấy không nhịn được nói: “Bà chủ, Vân Tường vừa mới ly hôn, nếu nhanh chóng lại vướng thêm vào một mối quan hệ khác thì cô ấy sẽ càng bị tổn thương nhiều hơn, hiện tại, đối với cô ấy mà nói thì sự nghiệp mới là điều quan trọng nhất.”

Mặc dù ông ấy đã hiểu được bản thân không nên có quá nhiều dây dưa với Vân Tường nữa, nhưng nhìn thấy cô ấy yêu người khác nhanh chóng như vậy, khiến ông ấy cảm thấy vừa buồn cười vừa khó chịu, ông ấy quen biết Vân Tường từ thuở nhỏ, thật sự không ngờ rằng cô ấy lại là một người phụ nữ nông cạn chỉ coi trọng vẻ ngoài của đàn ông như thế.

Bất kể là người chồng đầu tiên hay người đàn ông đến từ Thượng Hải này, đều là người có khuôn mặt rất ưa nhìn.

Khương Chi quay đầu nhìn về Phó Đông Thăng, giọng điệu cực kỳ bình tĩnh nói: “Vân Tưởng quản lý nhà máy rất tốt, bà ấy thích ai, muốn ở bên cạnh ai, cũng không phải là trách nhiệm của tôi, nếu như ông có ý kiến gì thì nên đi tìm ba mẹ của bà ấy đi.”

Nói xong, cô liền quay người rời đi.

Cô thật sự không làm gì được về vấn đề của Phó Đông Thăng, cũng không muốn quan tâm.

Ông ấy cái gì cũng tốt, nhưng chỉ cần liên quan đến việc của Vân Tường lại có chút bối rối, nhưng mà ông ấy coi như vẫn còn giữ chuẩn mực đạo đức, không có làm ra chuyện gì quá đáng, chỉ cần không ảnh hưởng đến công việc thì cô sẽ không muốn chú ý đến chuyện liên quan giữa đôi ‘thanh mai trúc mã’ này.

Bạn cần đăng nhập để bình luận