Trở Về Thập Niên 80: Trở Thành Nữ Phụ Bán Con Đổi Lương Thực

Chương 742: Hoa Hòe

Chương 742: Hoa Hòe

Khương Chi đợi tầm nửa tiếng, mới đón được xe buýt về nhà.

Đi một chuyến đến Lan Hương, không phải chỉ để Tiểu Ngự lại chỗ đó, mà còn có khế đất này, tính cách của Cận Giai Giai quá thẳng thắn, lại quá ngốc nghếch, cho dù không đưa khế đất cho cô thì cũng sẽ đưa cho người khác.

Nhưng mà, con người cô ấy như vậy, thật ra cũng khá xứng đôi với Cận Phong Sa.

Lúc về lại trấn Đại Danh thì đã hơn ba giờ chiều.

Khương Chi đói đến mức bụng kêu vang, đến tiệm cơm Quốc Doanh ăn một bữa cơm đơn giản.

Cô về lại nhà xuất bản, thể xác và tinh thần đều mệt, đáng tiếc là nghỉ ngơi chưa đầy ba mươi phút đã bị một tiếng ồn đánh thức.

Phó Đông Thăng gõ cửa phòng: “Bà chủ, có người tìm!”

Khương Chi đứng dậy mặc thêm quần áo, xoa xoa thái dương, khi mở cửa ra thì thấy Phó Đông Thăng đang không được tự nhiên, ánh mắt ông ấy không ngừng ngó vào trong viện, Khương Chi nhìn theo thì thấy bóng dáng cao lớn đĩnh bạt của Mạnh Lam.

Tuy nhiên, điều buồn cười là xung quanh Mạnh Lam có đầy những giỏ trúc lớn, trong cái giỏ đựng đầy những thổ sản, có nấm, hoa hòe, tỏi núi, hành núi gì đó, chủng loại phong phú, số lượng khổng lồ.

Manh Lam nhìn về phía Khương Chi, nghiêm trang nói: “Bà chủ! Những cái này phải để ở đâu?”

Khương Chi ngẩn ra một chút, liền chỉ vào căn phòng trống nói: “Đều dọn vào đi, để hết đồ vật trên mặt đất là được.”

“Vâng.”Mạnh Lam trịnh trọng đồng ý, mỗi tay nhấc hai cái giỏ tre đi vào trong phòng, hiệu suất làm việc của anh ấy rất cao, không bao lâu đã chỉ còn những cái giỏ rỗng, sau đó anh ấy mang hết những cái giỏ rỗng xếp gọn lên trên xe, một loạt động tác như nước chảy mây trôi.

“Bà chủ, nếu như không có chuyện gì nữa thì tôi xin phép quay lại làm việc!” Vẻ mặt anh ấy nghiêm túc nói.

Khương Chi gật đầu, nhìn theo hướng Mạnh Lam vừa đi.

Phó Đông Thăng đứng ở một bên xem không hiểu ra sao: “Bà chủ?”

Khương Chi không quan tâm đến ông ấy, nhìn thổ sản đang chất đầy căn phòng thì có chút đau đầu, vốn dĩ cô muốn thuê một cái kho hàng, đồ vật mấy ngày nay thu được sẽ xếp vào đó để cô mang bán cho hệ thống, không nghĩ tới Mạnh Lam đã đưa đồ vật đến tận cửa.

Cô đang nghĩ cô có cách nào tốt để thần không biết quỷ không hay xử lí hết một đám thổ sản có “Giá trị xa xỉ này.”

Ánh mắt cô nhìn tới đống thổ sản trước mặt, cả phòng tràn ngập hương hoa hòe nhàn nhạt, nhớ đến lời của Tiểu Qua thì cô tạm thời gác lại chuyện thổ sản qua một bên, vớt ra một ít hoa hòe, chuẩn bị buổi tối dùng hoa hòe làm thức ăn.

Phó Đông Thăng đi theo vào phòng, cười nói: “Bà chủ, ngày mai cho tôi xin nghỉ phép.”

“Hả?” Khương Chi liếc mắt nhìn ônh ấy.

Từ khi làm ở nhà xuất bản, Phó Đông Thăng chưa từng vắng mặt một ngày, lúc này xin nghỉ đúng là rất hiếm thấy.

Trên mặt Phó Đông Thăng lộ ra chút vẻ xấu hổ: “Ngày mai là sinh nhật của vợ tôi, tôi muốn ở nhà với bà ấy.”

Trong khoảng thời gian này không phải ông ấy chỉ bận rộn mỗi việc của nhà xuất bản, còn ở trong lòng trái lo phải nghĩ chuyện của Vân Tường, bây giờ nghĩ lại thì ông ấy cảm thấy quá áy náy với vợ mình, ông ấy đã đầu bốn rồi, cũng nên lý trí chút mới phải.

Bây giờ nhà xuất bản làm ăn phát đạt, ông ấy cũng kiếm được tiền, tóm lại phải đền bù cho vợ nhiều hơn.

Đuôi mắt Khương Chi liếc về phía ông ấy, gật đầu: “Được, ý tưởng không tệ.”

Phó Đông Thăng gật đầu, lại nói chuyện của nhà xuất bản với Khương Chi một lúc rồi mới xoay người rời đi.

Khương Chi nhìn bóng dáng của ông ấy, ánh mắt như suy tư gì đó.

Cô cũng không nghĩ nhiều, bắt đầu chuẩn bị làm cơm chiều.

Hoa hòe có hương vị thanh ngọt, chứa nhiều vitamin và các khoáng chất khác, là một loại mỹ thực kỳ tươi ngon lạ miệng.

Khương Chi chuẩn bị làm sủi cảo hoa hòe cho món chính tối nay, lấy hoa hòe, thịt heo, hành tây, gừng, dầu mè cùng trộn đều lên để làm phần nhân, lại cán bột ra là có thể bắt đầu làm sủi cảo rồi.

Ngoại trừ món chính là sủi cảo, cô còn dùng hoa hòe để xào với trứng gà, lại lấy thêm mấy bình sữa bò, một bàn cơm hoa hòe thơm nức mũi đã làm xong.

Cơm vừa mới làm xong, mấy đứa nhóc còn chưa về thì Thi Ninh Chu đã dẫn cả gia đình lại đây.

Bạn cần đăng nhập để bình luận