Trở Về Thập Niên 80: Trở Thành Nữ Phụ Bán Con Đổi Lương Thực

Chương 896: Đáng Bị Phạt

Chương 896: Đáng Bị Phạt

“Ông chủ, cô ta……” Trợ lý có chút tức giận, ngày thường ở thành phố Hồng Kông, đừng nói là ông chủ của anh ta, mà ngay cả anh ta cũng chưa từng phải chịu sự sỉ nhục như vậy, nhìn ánh mắt của những người xung quanh, gương mặt của trợ lý đỏ bừng giống như bị lửa thiêu vậy.

Ân Đình quay đầu liếc nhìn trợ lý một cái, giọng nói của trợ lý đột nhiên im bặt, anh ta cũng không nói thêm gì nữa.

Tuy nhiên, anh ta vẫn có chút tức giận, nhìn chằm chằm bóng lưng của Khương Chi, dường như muốn khoét một cái lỗ trên người của Khương Chi vậy.

Người phụ nữ như vậy, cần phải bị trói lại, dạy bảo cho thật tối mới được!

Thật sự là đáng bị phạt mà!

Ân Đình đan hai tay vào với nhau, đặt lên bụng, đặt toàn bộ sự chú ý vào cuộc đấu giá, không lại nhìn Khương Chi nữa.

Người phụ nữ này hiện tại cực kỳ đề phòng anh ta, cho dù anh ta có hái sao, hái trăng xuống đưa cho cô thì có lẽ cô cũng không thèm liếc nhìn anh ta lấy một cái, nếu như cô đã không thích những cách thức mềm nhẹ như vậy, thì anh ta đành phải dùng một chút thủ đoạn bỉ ổi vậy.

Hoắc Thế Quang cười lạnh một tiếng, trong nụ cười không hề che giấu sự chế giễu.

Ân Đình nghiêng đầu liếc nhìn anh ta một cái, sau đó cũng nhếch khóe miệng lên, liên tục cười khẩy.

“Hừ!” Hoắc Thế Quang hừ lạnh một tiếng, sau đó quay đầu đi chỗ khác.

Nếu như đã xé rách da mặt rồi, thì anh ta cũng không cần phải giữ thể diện gì cho Ân Đình nữa, tệ nhất là sau này không nói chuyện với Ân Đình là được, có một người anh rể như anh ta thật sự xui xẻo tám đời!

Vẻ mặt Triệu Cam Đường tràn đầy ngưỡng mộ nhìn về phía Khương Chi, nhỏ giọng nói: “A Chi, cô thật giỏi, trước đây Ân Đình trừng mắt nhìn tôi, tôi đều sợ đến mức không dám nói gì, vậy mà cô còn dám trực tiếp mắng anh ta, lại còn dám đánh anh ta!”

Ân Đình ở Hồng Kông muốn gì được đó, ngay cả Hoắc Thế Chi, cũng chỉ có thể được gọi là gả cao, dù sao tiền bạc cũng chỉ là hạt cát nhỏ bé trước quyền lực, hơn nữa hiện tại Hoắc Thế Vinh đã chết, nhà họ Hoắc tổn thất nặng, Ân Đình càng thêm không coi ai ra gì cả.

Nếu như Hoắc Thế Chi cũng có thể giống như Khương Chi như vậy, có lẽ cuộc sống của chị ấy sẽ được hạnh phúc hơn một chút đúng không?

Triệu Cam Đường suy nghĩ, không khỏi thở dài.

Một lúc sau, cô ấy mới nói: “Lòng dạ Ân Đình nhỏ mọn, cô đắc tội anh ta như vậy, cẩn thận anh ta sẽ giở trò bẩn thỉu gì đấy!”

Cô ấy cũng là người giao du trong giới thượng lưu của Hồng Kông, mặc dù không tham gia và cấu kết với người khác giở trò bẩn thỉu, nhưng những thứ nên nghe được cũng nghe được một ít, cô ấy cũng nghe được Ân Đình là người như thế nào, loại người này không dễ dây vào.

Khương Chi lại không hề cảm thấy lo lắng, khóe môi cong lên một độ cong nhợt nhạt, nói: “Đừng lo.”

Muốn giở trò bẩn thỉu thì phải xem ai đến trước, ai đến sau.

Trên đài, người chủ trì cuộc đấu giá Yến Linh vẫn đang tiếp tục đấu giá cả loại vật phẩm, nhưng mà phần lớn đều là đồ trang sức, chỉ có 2-3 món đồ cổ, trong đó có một món còn không ai mua.

Một lúc lâu sau, cuối cùng cũng đến lượt cửa hàng đồ cổ ‘Hữu Gian’.

Yến Linh chỉ vào món đồ tráng men Kháp ti pháp lang được đặt trên bàn đấu giá, cười nói: “Kính thưa các quý ông và quý bà có mặt ở đây, với món đồ cổ này, bên nhà đấu giá chúng tôi đã nhờ một bậc thầy chuyên nghiệp giám định trước, vai, bụng, từ trong ra ngoài, bề mặt màu xanh lam nhạt, dưới đáy bình còn đúc dòng chữ nổi ‘Chế tạo năm Cảnh Thái triều Đại Minh’, men gốm màu xanh lục, là hàng chính phẩm, đó là đồ gốm sứ trang trí theo kiểu Kháp ti pháp lang vào thời nhà Minh!”

“Chiếc bình gốm kháp ti pháp lang thời nhà Minh này, được cửa hàng đồ cổ mới nổi ‘Hữu Gian’ ở thành phố Thanh mang đến.”

“Giá khởi điểm là —— 3 vạn đồng!”

“Đây là một món đồ sưu tập hiếm có, được người lớn trong nhà yêu thích, xin đừng bỏ lỡ!”

Nụ cười quyến rũ của Yến Linh và từng cái giơ tay nhấc chân của cô ấy đều cực kỳ quyến rũ.

Những người có mặt ở đây đều không có hứng thú lắm với đồ cổ, họ đều thuộc tầng lớp tân phú (*mới giàu), mua đồ cổ cũng chỉ vì mục đích học đòi trang nhã, nhưng không ai muốn mạo hiểm với thức đồ sang trọng đắt tiền như vậy.

Bạn cần đăng nhập để bình luận