Trở Về Thập Niên 80: Trở Thành Nữ Phụ Bán Con Đổi Lương Thực

Chương 1050: Nói Chuyện Với Mấy Đứa Nhỏ

Chương 1050: Nói Chuyện Với Mấy Đứa Nhỏ

Khương Chi dẫn mấy đứa con về phòng, Thi Liên Chu không đi theo, mà đến phim trường.

Quá trình thử vai cho “Hoàn Châu cách cách” đã kết thúc, có thể bắt đầu quay luôn, ở phim trường có không ít việc.

“Mẹ, mẹ mang thai ạ?” Mắt Tiểu Ngự chớp chớp, nhìn chằm chằm vào bụng Khương Chi, biểu cảm phức tạp.

Cậu bé được coi như là người có “kiến thức sâu rộng” nhất trong lũ trẻ, trong xưởng luyện thép thỉnh thoảng sẽ chiếu phim, cậu bé từng lén đi xem, cho nên biết được một chút chuyện của người lớn.

“Anh cả, mang thai nghĩa là gì?” Tiểu Qua sờ gáy, mờ mịt.

Tiểu Ngự trợn mắt, muốn giải thích đã nghe thấy Tiểu Diệu nói nhỏ: “Nghĩa là có em bé, mẹ có em bé mới.”

“Em bé?” Mặt Tiểu Qua dại ra, biểu cảm không dám tin.

Tiểu Tông luôn nắm chặt khối rubik, tỉnh táo lại, hỏi: “Mẹ có em bé ạ?”

Bọn trẻ liên tục nói với nhau khiến Khương Chi đứng một bên không nói được câu gì, cô nghe thấy câu hỏi của Tiểu Tông, suy nghĩ rồi trả lời: “Ừ. Cho dù mẹ có thêm em thì vẫn sẽ yêu thương các con, cha cũng vậy.”

“Các con không cần sợ, cũng không cần lo lắng, tin tưởng mẹ, được không?”

Giọng Khương Chi dịu dàng, đưa tay vuốt tóc mấy đứa nhỏ, sợ trong lòng bọn trẻ thấy khó chịu.

Tiểu Ngự nhìn Khương Chi bằng ánh mắt kỳ lạ: “Con không sợ, có thêm một em trai để chỉ đạo cũng không tệ.”

Tiểu Tông không nói gì, cậu bé cũng không có cảm xúc gì đặc biệt với người em mới.

Ngược lại Tiểu Diệu hơi buồn: “Con biết sinh em bé nguy hiểm lắm, con từng nghe người trong thôn nói, lúc mẹ sinh chúng con thì suýt nữa thì không cứu được.”

Trí nhớ của cậu bé rất tốt, đến giờ vẫn không quên được những lời nói của các bà, các cô trong thôn.

Tiểu Diệu lo lắng nhìn Khương Chi, rồi lại nhìn bụng cô, biểu cảm phân vân không biết nên thích em bé hay không.

Tiểu Qua bĩu môi, mếu máo: “Anh ba nói đúng, rất nguy hiểm.”

Cậu bé là người được nghe nhiều nhất chuyện lúc mẹ sinh bọn họ đã nguy hiểm như thế nào, nhưng sao mẹ vẫn còn muốn mang thai?

Tiểu Qua không hiểu, nóng nảy gãi đầu.

Trái tim Khương Chi như muốn tan chảy, chạm nhẹ vào chóp mũi Tiểu Diệu, dịu dàng: “Lúc đó mẹ gặp nguy hiểm vì mẹ mang thai bốn, các con nghĩ xem, bụng mẹ bé thế này chứa tận bốn đứa, đương nhiên là nguy hiểm rồi.”

“Nhưng mà lần này chắc là sẽ không sinh bốn nữa, nên mức độ nguy hiểm rất rất thấp.”

Tiểu Diệu nghe xong, tâm trạng vẫn không tốt hơn bao nhiêu, nói nhỏ: “Chỉ là rất thấp chứ không phải không có nguy hiểm.”

Khương Chi kinh ngạc, không ngờ Tiểu Diệu thông minh như vậy, mới có tí tuổi đã biết nắm bắt trọng điểm, sau này chắc chắn sẽ là học bá.

Cô nhẹ nhàng: “Đừng sợ, mẹ sẽ luôn bên cạnh các con.”

Thái độ của mấy đứa nhóc không hào hứng, cũng không chán ghét thì tinh thần căng thẳng của Khương Chi thả lỏng hơn.

Cô nhìn khuôn mặt nghiêm túc của mấy đứa trẻ như kiểu cô sắp chết đến nơi thì hắng giọng, đổi chủ đề vui vẻ hơn: “Các con thích em trai hay em gái?”

Bốn anh em rất hiểu trật tự lớn nhỏ, vẫn để Tiểu Ngự nói trước.

Cậu bé khoanh hai cánh tay bụ bẫm, nói như đinh đóng cột: “Đương nhiên là em trai, em gái có gì tốt đâu. Chưa đánh đã khóc, bẩn thỉu, con ghét nhất là bé gái. Con không cần em gái.”

Cậu bé dừng một chút rồi bổ sung một câu: “Nếu thật sự là em gái thì con sẽ bảo vệ em ấy.”

Tiểu Ngự nghĩ cậu sẽ là người anh cả tốt nhất.

Khóe miệng Khương Chi run lên, mặc dù Tiểu Ngự có bổ sung nhưng mà thái độ chán ghét em gái không phải giả.

Tiểu Tông mím môi, mắt chớp chớp, thoải mái nói: “Em trai.”

Cậu bé cảm thấy em trai rất tốt, không cãi, không chọc tức cậu, có anh trai là tốt nhất, nhưng mà rõ ràng mẹ cậu không thể sinh cho cậu một anh trai khác nên cậu bé không nhắc tới.

Em gái sẽ gây rắc rối, cậu bé không thích điều đó.

Khương Chi thở dài, nhìn con thứ ba: “Tiểu Diệu, con thì sao? Con thích em trai hay em gái?”

Bạn cần đăng nhập để bình luận