Trở Về Thập Niên 80: Trở Thành Nữ Phụ Bán Con Đổi Lương Thực

Chương 631: Muốn Khoe Con Dâu

Chương 631: Muốn Khoe Con Dâu

Loại cảm giác này không giống với việc ngày hôm qua chú nhỏ muốn cưới mẹ của Tiểu Qua, cô bé không thể nào nói rõ được.

Lê Minh nhìn thấy Đan Uyển sốt ruột muốn đi vào, nên cũng không nói chuyện với Thi Nam Châu nữa.

Đầu ngón tay Thi Nam Châu kẹp điếu thuốc đặt ở bên miệng, phun ra tầng tầng lớp lớp vòng khói màu trắng.

Sở Khác dùng khuỷu tay chọc chọc Thi Liên Chu, trêu chọc nói: “Chị dâu rất xinh đẹp, ánh mắt của cậu tốt thật, cách Thượng Kinh ngàn dặm mà vẫn có thể tìm thấy một cô gái xinh đẹp như vậy. Lão ngũ, chúng ta có phải là anh em không?”

Thi Liên Chu liếc anh ấy một cái, ánh mắt tràn đầy vẻ có lệ.

Sở Khác cười nói: “Cũng tìm cho tôi một cô đi? Tìm dựa theo chị dâu ấy, xinh đẹp hào phóng, có thể tán được, thế nào?”

Lê Minh nâng tay, bao cát đang nằm trong tay dừng ngay đúng trên người Sở Khác, anh ấy nói: “Nhanh như vậy mà cậu đã chán các cô gái ở Thượng Kinh, muốn tìm cô khác để đi gieo họa à?”

Khóe miệng Sở Khác giật giật, mắng thầm một tiếng: “Đồ thô lỗ.”



Ôn Hoa Anh dẫn Khương Chi đi vào nhà chính, đầu tiên là gửi tiền quà, sau đó mới đi tìm người chị em cũ của mình.

Tuy rằng mẹ của Lê Sơ và Lê Minh nhỏ hơn Ôn Hoa Anh một ít, nhưng tính tình của hai người rất hợp nhau, lại rất hay hẹn nhau chơi mạt chược nên đã trở nên rất thân thiết.

Bây giờ bà ấy rất muốn khoe đứa con dâu của mình ra.

Mẹ của Lê Minh cũng là người Thượng Kinh, tên là Hồ Mỹ Hoa, cũng là một phu nhân ung dung cao quý.

Lúc này là hôn lễ của cháu trai bà ấy nên khuôn mặt luôn tươi như hoa, trên mặt cũng tràn đầy nụ cười, chỉ là khi nào người ngoài hỏi lúc nào Lê Minh mới kết hôn thì nụ cười trên mặt mới cứng đờ, có vẻ còn có chút căm giận.

Vừa nhìn thấy Ôn Hoa Anh, Hồ Mỹ Hoa hưng phấn vội vàng chào đón: “Hoa Anh! Cuối cùng bà cũng đến, tôi còn nói để cho Lê Minh đi ra ngoài đón tiếp bà đó.”

Thân phận của Ôn Hoa Anh không tầm thường, tất nhiên là có người chú ý.

“Ừ.” Ôn Hoa Anh cười gật đầu, cố ý nhưng làm như vô tình kéo Khương Chi lên đứng đằng trước, còn nắn chặt cánh tay cô, đắc ý rõ ràng trên mặt như sợ người khác không nhìn thấy, miễn bàn đến việc có bao nhiêu ngạo kiều.

Hồ Mỹ Hoa không ngốc, đương nhiên là chú ý đến Khương Chi.

“Vị này chính là?” Bà sửng sốt một chút, ánh mắt dạo một vòng ở trên người Khương Chi, nói thầm “Một cô gái xinh đẹp.”, lại nghĩ thêm, có thể được Ôn Hoa Anh kéo tới, chẳng lẽ là thân thích gì với nhà họ Thi?

Sau đó, đầu bà lại nhảy số, có phải là giới thiệu cho nhà mình một lão đại không nên thân không?

Nhưng mà suy nghĩ của Hồ Mỹ Hoa còn chưa được xác nhận, thì đã nghe Ôn Hoa Anh đắc ý dào dạt nói: “Con dâu!”

“Con dâu?” Vẻ mặt Hồ Mỹ Hoa nghi ngờ.

Ba người con dâu của nhà họ Thi thì bà đều đã gặp qua, không có ai giống vậy, chẳng lẽ là cũng chỉnh dung giống như mấy minh tinh nước ngoài đó sao?

Ôn Hoa Anh hắng giọng nói, một tay lôi kéo Khương Chi, một tay vỗ nhẹ lên mu bàn tay, mặt mày hớn hở nói: “Còn có thể là đứa con dâu nào được chứ? Con dâu út, vợ của Liên Chu! Rất nhanh sẽ kết hôn.”

Khóe miệng Khương Chi giật giật, cô không nhìn ra được, lão thái thái lại là người thích bịa đặt như vậy.

P/s: Hôm nay dừng chương ở đây nha cả nhà, chúc mọi người đọc truyện vui vẻ ah. Đặc biệt, cảm ơn các nàng Huyền Anh Lê và Nguyễn Ngọc Xuyến lại tiếp tục ủng hộ LT cho truyện ah!!!

Bạn cần đăng nhập để bình luận