Trở Về Thập Niên 80: Trở Thành Nữ Phụ Bán Con Đổi Lương Thực

Chương 886: Cửa Hàng Đồ Cổ Hữu Gian

Chương 886: Cửa Hàng Đồ Cổ Hữu Gian

Hồ Vĩnh Chí cũng giật mình, anh ấy đến gần Khương Chi rồi nhỏ giọng nới: “Bà chủ? ! Cửa hàng lớn như vậy sao? Đều để cho chúng ta dùng à?”

Mạnh Lam thính tai, anh ấy nghe vậy thì nói: “Ông chủ của chúng tôi nói rồi, bà chủ cứ việc dùng chỗ này, dù sao chỗ này cũng để không, bà chủ vui vẻ là được rồi, bà chủ thấy thiếu gì thì cứ nói, tôi sẽ chuẩn bị đầy đủ ngay!”

Khương Chi nhếch môi mỉm cười, khóe mắt và lông mày tỏa ra tia sáng ấm áp.

Thực lòng mà nói, có người chồng như Thi Liên Chu, cô thực sự không phải lo lắng điều gì cả.

Cô không khách sáo mà nhờ Mạnh Lam mua một số kệ trưng bày đồ cổ, các loại nhãn quầy, rồi còn khoanh tròn vị trí từng chỗ, Hồ Vĩnh Chí cũng nhanh chóng ghi nhớ, sau đó anh ấy và Triệu Ngọc Phương cùng nhau dọn dẹp cửa hàng.

Cô bé Hồ San San cũng đã ngủ dậy, cô bé mơ màng trong chốc lát rồi gia nhập hàng ngũ quét dọn, làm việc cũng ra dáng ra hình.

“Bà chủ, ông chủ bảo tôi chú ý đến xu hướng đấu giá đồ cổ ở thành phố Thanh, thật trùng hợp, tối nay có một buổi bán đấu giá, bên tổ chức là “Nhà đấu giá Huy Hoàng”, cũng chính là nhà đấu giá lớn nhất thành phố Thanh, nghe nói bọn họ mời không ít nhân vật nổi tiếng ở thành phố Thanh.”

“Nếu bà chủ muốn đi, tôi sẽ đi kiếm một tấm thiệp mời ngay.”

Mặc dù Mạnh Lam khá cao to, nhưng tâm tư của anh ấy cũng rất tinh tế.

Khương Chi suy nghĩ một chút, gật đầu nói: “Được, vậy tối nay chúng ta đi xem thử.”

Khương Chi đang muốn dùng cuộc đấu giá để tạo dựng danh tiếng cho cửa hàng đồ cổ, buổi đấu giá này giống như một trận mưa rơi vừa đúng lúc, tuy cửa hàng vẫn chưa mở cửa, nhưng cũng không ảnh hưởng đến chuyện cô tạo dựng tên tuổi trước, khiến những người ở tầng lớp thượng lưu của thành phố Thanh có ấn tượng.

Mạnh Lam gật đầu, hỏi: “Vậy cô muốn bán đấu giá món nào?”

Khương Chi nheo mắt nhìn một cái, trầm ngâm nói: “Chiếc bình kháp ti pháp lang nhà Minh đó đi.”

Mạnh Lam hỏi: “Vậy chúng ta sẽ tiến hành bán đấu giá với tư cách gì?”

Tại một buổi đấu giá, phải giới thiệu lần lượt nguồn gốc của từng món đồ vật, ví dụ như đối với một món đồ trang sức, người ta sẽ giới thiệu rằng món trang sức này được một vị phu nhân của gia tộc nào đó mua bán trong khoảng thời gian nào đó. . . Đương nhiên, những tên tuổi như vậy thường xuyên xuất hiện trong các cuộc đấu giá từ thiện.

Xét cho cùng, bán đấu giá từ thiện, chính là nhằm để đánh bóng cho thanh danh từ thiện của mình.

Khương Chi im lặng một lát, thản nhiên nói: “Cứ nói là ‘cửa hàng đồ cổ Hữu Gian’ đi.”

“Cửa hàng đồ cổ Hữu Gian à?” Mạnh Lam sửng sốt, đặt tên tùy ý như vậy sao? Nhưng thấy Khương Chi không thay đổi chủ ý, anh ấy cũng không nói nhảm nữa, sau khi nhận lời, anh ấy cầm chiếc bình kháp ti pháp lang(*) đời nhà Minh đi chuẩn bị.

Kháp ti pháp lang: Đồ đồng tráng men.

Khương Chi cũng bắt đầu thu dọn cửa hàng, dọn dẹp cửa hàng lớn như vậy cũng là một chuyện phiền phức, may mắn rằng Triệu Ngọc Phương và Hồ Vĩnh Chí đều là cao thủ, cho nên bọn họ quét dọn khá nhanh nhẹn.

Bọn họ dọn dẹp mấy tiếng đồng hồ, Mạnh Lam mới quay lại.

Khi quay lại, trên tay anh ấy cầm một tấm thiệp mời.

Bạn cần đăng nhập để bình luận