Trở Về Thập Niên 80: Trở Thành Nữ Phụ Bán Con Đổi Lương Thực

Chương 731: Bộ Mặt Thật

Chương 731: Bộ Mặt Thật

Thấy Tưởng Nguyên Trinh im lặng hồi lâu, Thi Lam Chu biết cô ta khó chịu, liền thở dài: “Chị không nói nữa, em nghỉ ngơi cho thật tốt đi, đừng suy nghĩ nhiều.”

Nghe vậy, Tưởng Nguyên Trinh đột nhiên bật khóc thành tiếng.

Cô ta lấy tay che mặt, để những giọt nước mắt nóng hổi chảy ra từ ngón tay, khóc đau đớn đến nỗi Thi Lam Chu không nhịn được mà mắt cũng ửng đỏ.

Tưởng Nguyên Trinh gào khàn cả giọng, nói từng chữ một: “Chị Lam Chu, em quen Liên Chu bao nhiêu năm, thích anh ấy bao nhiêu năm rồi? Sao em có thể cam tâm từ bỏ? Sao em có thể cam tâm được đây? Gả cho anh ấy, chính là ước mơ lớn nhất đời này của em.”

Thi Lam Chu ôm Tưởng Nguyên Trinh, vỗ lưng cô ta rồi liên tục an ủi: “Chị biết, chị biết hết, nhưng mà. . . Nhưng ngay cả cha chị cũng không thể thay đổi được quyết định của lão ngũ. Chị cũng muốn giúp em lắm, nhưng em cũng biết tính tình của cậu ấy mà, lão ngũ bình thường còn lười không muốn gọi chị là chị, hôm nay vì chuyện kết hôn mà chị và lão ngũ cãi nhau không vui vẻ, chị cũng hết cách rồi, Nguyên Trinh à.”

Khi nói đến điều này, trong lòng Thi Lam Chu cũng cảm thấy ấm ức.

Hôm nay cô ta đã đắc tội với tất cả mọi người trong nhà rồi, nhưng cho dù là như vật, thì cô ta cũng không thể thay đổi được kết quả cuối cùng.

Một người con gái đã gả ra ngoài như cô ta, sao có thể can thiệp vào chuyện kết hôn của mấy người con trai trong nhà được chứ?

Đừng nói đến lão ngũ Thi Liên Chu, ngay cả lão tứ Thi Hoàn Chu cũng vậy, lúc đó cô ta cũng bài xích từ chối Cao Nguyên Hương cả ngàn lần, nhưng hầu hết những người đàn ông trong nhà họ Thi đều bướng bỉnh, ngay cả người có tính tình tương đối ôn hòa như Thi Hoàn Chu mà cô ta còn không nhúng tay vào được, huống chi là Thi Liên Chu chứ?

Tưởng Nguyên Trinh ôm Thi Lam Chu buồn bã khóc, phải rất lâu sau mới ngừng khóc.

Cô ta lau nước mắt nơi khóe mắt rồi nở một nụ cười khổ trên môi, giống như đã chấp nhận số phận của mình: “Chị Lan Chu, nếu như nhà chị quyết định xong chuyện khi nào tổ chức hôn lễ, em hy vọng chị có thể gửi cho em một tấm thiệp mời”.

Thi Lam Chu có chút do dự.

Cô ta hơi sợ Tưởng Nguyên Trinh gây chuyện trong hôn lễ, vậy thì người đưa thiệp mời như cô ta cũng không thể trốn tránh trách nhiệm, huống hồ việc quấy rối hôn lễ của Thi Liên Chu, chuyện đó thật sự là chơi lớn rồi, cô ta có thể tưởng tượng được đến lúc đó bản thân phải đối diện với cơn thịnh nộ như thế nào rồi.

Thi Lam Chu không phải người giỏi giữ chuyện trong lòng, cô ta nghĩ gì trong lòng thì sẽ thể hiện hết trên mặt.

Tưởng Nguyên Trinh im lặng một lát: “Chị Lam Chu, chị sợ em gây chuyện à?”

Cô ta lại cười, nhưng nụ cười này có vẻ chua chát: “Em là người như thế nào, chị Lam Chu còn chưa hiểu sao? Em thích anh ấy như vậy, sao nỡ nỡ phá đám cưới của anh ấy chứ? Em chỉ muốn đến xem thử, tận mắt chứng kiến sự hạnh phúc của anh ấy.”

Khi những lời này rơi vào tai Thi Lam Chu, lại khiến cô ta đau lòng cho Tưởng Nguyên Trinh.

Thi Lam Chu vỗ nhẹ vào mu bàn tay của Tưởng Nguyên Trinh, những lời cô ta muốn nói cuối cùng hóa thành hai chữ: “Em đấy.”

“Vậy chị Lam Chu đồng ý với em rồi sao?” Tưởng Nguyên Trinh không chớp mắt nhìn cô ta mà hỏi.

Thi Lam Chu gật đầu đáp: “Được, đến lúc đó chị sẽ đích thân gửi thiệp mời cho em.”

“Được rồi, hôm nay lão Đàm giận chị, chị phải đến cục tìm anh ấy đây, em mau lau nước mắt đi, mỹ nhân xinh đẹp như vậy, còn khóc nữa mắt sưng lên thì không đẹp nữa đâu đó.” Thi Lam Chu giơ tay lên nhìn đồng hồ, chọc ghẹo một câu.

Tưởng Nguyên Trinh nín khóc rồi cười, sau đó cô ta tự mình tiễn Thi Lam Chu ra ngoài

Cô ta nhìn bóng lưng Thi Lam Chu biến mất, nụ cười nơi khóe miệng đột nhiên biến mất.

Cánh cửa rầm một tiếng đóng sầm lại.

Tưởng Nguyên Trinh đứng ngơ ngẩn ở cửa, một lúc lâu sau, cô ta giống như phát điên mà sải bước đến trước bàn, hất hết bình hoa và nước cam trên bàn xuống đất, những mảnh thủy tinh văng tung tóe bốn phía, đâm vào chân cô ta, khiến máu chảy ra.

Tưởng Nguyên Trinh lại không có phản ứng gì, ánh mắt cô ta lạnh lùng như rắn độc, không biết đang suy nghĩ gì.

Bạn cần đăng nhập để bình luận