Trở Về Thập Niên 80: Trở Thành Nữ Phụ Bán Con Đổi Lương Thực

Chương 887: Thu Hút Sự Chú Ý

Chương 887: Thu Hút Sự Chú Ý

“Bà chủ, thiệp mời đã được mang đến”. Mạnh Lam đưa thiệp mời cho Khương Chi, dừng một lát rồi nói tiếp: “Tôi cũng liên hệ với nhà tạo mẫu, đúng dịp hãng phim Vạn Chu đang quay phim ở Thanh Thị. Đó là nhà tạo mẫu chuyên nghiệp trong công ty chúng ta.”

Khương Chi hơi nhướng mày, có chút hứng thú khi nhắc đến việc này.

Nhà tạo mẫu những năm 80 ư?

Mạnh Lam nhìn thời gian, nói: “Bà chủ, đi thôi. Tôi đưa bà đến đó và thay quần áo. Đợi lát nữa sẽ đi vào hội trường.”

Khương Chi gật đầu, quay đầu nói với Hồ Vĩnh Chí: “Mạnh Lam đã sắp xếp ổn thỏa chỗ ngồi rồi. Sau khi anh ấy đưa tôi đi thì sẽ quay lại đưa mọi người đi nghỉ ngơi. Ngày mai thì hãy tới cửa hàng.”

Hồ Vĩnh Chí gật đầu: “Vâng, bà chủ.”

Khương Chi với Mạnh Lam đi đến phim trường, đúng lúc có cảnh quay ban đêm. Người được quay chính là nam chính mà cô đã từng gặp, Tiết Đồng. Lúc trước anh ta từng bị cô nói là có miệng thối, lúc ấy nhìn anh ta cà lơ phất phơ đến gần cô thì chắc đây là kẻ có tính cách thích chơi đùa với phụ nữ.

Tiết Đồng cũng nhìn thấy Khương Chi, lập tức vẻ mặt xấu hổ và bực bội, chắc chắn anh ta cũng đang nghĩ đến chuyện lúc trước.

Nhưng mà anh ta cũng biết thân phận hiện tại của Khương Chi đã khác trước rồi. Hiện tại, cô đã trở thành bà chủ của anh ta.

Khương Chi đi theo Mạnh Lam gặp nhà tạo mẫu, là một người đàn ông ngoại hình có chút mộc mạc.

“Chào bà chủ, tôi là nhà tạo mẫu Hoàng Long. Hôm nay tôi sẽ phụ trách trang điểm cho cô để tham dự hội đấu giá!” Hoàng Long cười hiền hoà dịu dàng, nói chuyện rất thoải mái, không hề xuề xòa như vẻ bề ngoài.

Khương Chi gật đầu, ngồi xuống.

Khoảng một giờ sau thì mới trang điểm xong, Khương Chi vặn cổ, nhìn khuôn mặt xinh đẹp thuần khiết và tự nhiên ở gương thì cảm thấy rất hài lòng. Chẳng trách vị Hoàng Long này lại trở thành trưởng phòng tạo mẫu của hãng phim Vạn Chu.

Nếu ở đời sau thì tay nghề của anh ấy cũng có thể nói là vô cùng giỏi.

Khương Chi liếc mắt nhìn Hoàng Long, khen ngợi: “Khá đẹp.”

Hoàng Long cười xua tay. Anh ấy cũng cực kỳ hài lòng với phát huy vượt xa ngày thường của mình, nhưng vẫn khiêm tốn nói: “Đều là do bà chủ sinh ra đã rất xinh đẹp, tôi chẳng qua chỉ là dệt hoa trên gấm mà thôi.”

Sau khi trang điểm và thay đổi trang phục xong, Mạnh Lam lập tức lái xe đưa cô đến hội đấu giá.

Khương Chi nhìn cảnh đêm bên ngoài cửa sổ. Cô nhìn mọi người đang vất vả đẩy chiếc xe ba bánh bằng gỗ đi bán trái cây, đồ ăn vặt, rồi lại thu mắt nhìn bộ trang phục sang trọng trên người mình, môi đỏ khẽ nhếch lên…

Nhà đấu giá Huy Hoàng.

Đèn thắp sáng trưng. Nhân viên phục vụ mặc trang phục chỉnh tề đã có mặt ở cửa cúi chào đón khách.

Mạnh Lam đưa Khương Chi đến cửa. Anh ấy nhìn cô cầm thiệp mời đi vào bên trong hội trường rồi mới lái xe rời đi, đợi đến khi bữa tiệc kết thúc sẽ đến đón cô.

Phiên đấu giá do Nhà đấu giá Huy Hoàng tổ chức được xem như là một bữa tiệc mang yếu tố then chốt của Thanh Thị. Thành phần tham dự đều là những người có vị trí quan trọng và có sức ảnh hưởng ở Thanh Thị, thậm chí còn có thể nhìn thấy các minh tinh điện ảnh.

Rượu vang hảo hạng, bánh ngọt và đồ tráng miệng. Mọi người đều mặc lễ phục dạ hội sang trọng, áo vest giày da, ăn uống linh đình.

Khương Chi ngơ ngác nhìn cảnh tượng trước mắt. Giống như cô quay trở về 40 năm sau và tham gia những dịp như thế này không biết bao nhiêu lần. Nhưng ai có thể nghĩ rằng vào những năm 80, quần chúng mới vừa giải quyết vấn đề cơm ăn áo mặc cách đây không lâu, vậy mà đã có một đám người sống xa hoa lãng phí như vậy.

Khương Chi đứng ở cửa, nhưng lại thu hút sự chú của nhiều người.

Cô không phải là người nổi tiếng trong giới thượng lưu của Thanh Thị, nhưng mà dung mạo lại rất xinh đẹp, khiến cho người khác không thể không ngắm nhìn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận