Trở Về Thập Niên 80: Trở Thành Nữ Phụ Bán Con Đổi Lương Thực

Chương 561: Chị Em Họ

Chương 561: Chị Em Họ

Lời này vừa nói ra, chung quanh náo động lên!

3000 đồng, đây chính là một khoản tiền trên trời!

Bạch Hương Chi cũng kinh ngạc, 3000 đồng tiền, nếu như Khương Tả Phong không bị sa thải, cũng phải ở trong xưởng làm không ăn không uống 4-5 năm mới có thể tiết kiệm được số tiền nhiều như vậy, thời buổi này cưới vợ cho con trai cũng không tiêu tới một ngàn đồng tiền.

Đột nhiên, bà ta nghĩ tới “Đứa con riêng” của Khương Tả Phong thì sắc mặt đen hơn phân nửa.

Bảo sao ông già này đang yên đang lành lại tới đòi tiền, bảo đảm là góa phụ lại thổi gió vào tai ông ta!

“Được rồi, 3000 đồng đúng không? Chúng ta đi tới đồn công an nói trước, xem bốn năm trước cắt đứt quan hệ có tính không, lại mời cha mẹ ruột của tôi tới, tính sổ luôn, tính từ từ từng khoản từng khoản, không gấp, nếu cuối cùng phải trả 3000 đồng thật thì một xu cũng sẽ không thiếu của ông, thế nào?” Khương Chi cười, dùng tâm trạng vô cùng tốt mà nói.

Trong lời nói mềm mỏng có cứng rắn, Khương Tả Phong nghẹn cứng họng, nụ cười trở nên cứng ngắc.

Lúc này, Vân Tường cười nói theo: “Bà chủ của chúng tôi nói có lý, cái này cũng giống như buôn bán, đúng là phải tính từng khoản từng khoản rõ ràng, nếu không sẽ không chi tiết rõ ràng, đúng lúc bà chủ kêu tất cả người quen ra, giải quyết vấn đề tranh chấp cũng không khó.”

Nhất thời, trong lòng Khương Tả Phong vừa tức giận vừa nôn nóng.

Đồn công an? Chỗ đó là chỗ mà dân thường bọn họ có thể đến sao?

Đột nhiên, Giang Noãn Xuân ở bên cạnh thử gọi một tiếng: “Chị họ Vân Tường?”

Vân Tường hơi kinh ngạc, nhìn về phía cô ta, ánh mắt vô cùng xa lạ: “Cô biết tôi sao?”

Khương Chi cũng nheo nheo mắt, ánh mắt như suy tư gì đó xoay chuyển trên người Vân Tường và Giang Noãn Xuân.

Người nhà họ Khương không quen biết Vân Tường, mà người phụ nữ tìm tới cửa trước mặt này lại gọi bà ấy là chị họ, có thể đoán là có quan hệ họ hàng với nhà họ Vân, nói cách khác, thật ra cô và Vân Tường là họ hàng sao?

Suy nghĩ này khiến cô có chút kinh ngạc, không ngờ cô và Vân Tường còn có ngọn nguồn như vậy.

Vân Tường rõ ràng cũng nghĩ tới chuyện này, đột nhiên bà ấy kêu lên: “Cô là Noãn Xuân?”

Đột nhiên bà ấy nhớ tới hôm qua mới cùng ba mẹ nói tới chuyện nhà dì út, hôm nay đã đụng phải con gái của dì út Giang Noãn Xuân.

Mẹ bà ấy và dì út có tuổi tác chênh lệch hơi lớn, vì thế tuổi của Giang Noãn Xuân nhỏ hơn bà ấy khoảng mười mấy tuổi, lại bởi vì gia đình dì út ở Thanh Thị quanh năm, hiếm khi trở về, vì thế bà ấy không gần gũi với cô em họ này.

Trong lúc nhất thời thần sắc Vân Tường có chút phức tạp.

Bà ấy không ngờ gặp lại Giang Noãn Xuân, lại rơi vào tình cảnh xấu hổ này.

Hơn nữa, em gái họ thật sự của bà ấy lại là người vẫn luôn là quý nhân của bà ấy, Khương Chi!

Tiểu thuyết cũng không thể viết được tình tiết xoay chuyển cẩu huyết như vậy, nhưng không thể phủ nhận, tin tức này khiến cho trong lòng bà ấy có sự vui vẻ mà người khác không biết, bà ấy muốn Khương Chi làm em họ của bà ấy, không liên quan gì tới việc cô có là bà chủ của bà ấy hay không, chỉ là vì cô.

Ban đầu Giang Noãn Xuân theo quán tính gọi “Chị họ Vân Tường”, nhưng vừa nói dứt tiếng đã hối hận.

Dáng vẻ Vân Tường không khác gì mười mấy năm trước, cô ta có thể nhận ra, khi còn nhỏ cô ta thật sự thích người chị họ xinh đẹp này, vẫn luôn bắt chước cách nói năng đi đứng, chỉ là……

Dưới tình hình này, tình cảm kiểu này, sẽ chỉ khiến tình hình hai bên trở nên phức tạp và xấu hổ hơn.

Khương Chi thu lại ánh mắt, nhìn về phía Khương Tả Phong: “Ông có đi đồn công an không?”

Khương Tả Phong hơi nghẹn họng, rơi vào thế bí không thể đi lên, khỏi phải nói có bao nhiêu bí bách.

Lúc này Bạch Hương Chi đi tới, lạnh lùng nói: “Ông cần nhiều tiền như vậy làm gì? Đã chuẩn bị cưới vợ cho con trai rồi sao?”

Nhắc tới hai chữ “Con trai”, Bạch Hương Chi liền cảm thấy buồn cười, bà ta theo ông ta cả đời, sinh bảy đứa con gái, cuối cùng thua một người góa phụ sinh cho ông ta một đứa con hoang, nghĩ lại cả đời này bà ta vì người đàn ông như vậy mà ở lại thôn Khương gia, đúng là không đáng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận