Trở Về Thập Niên 80: Trở Thành Nữ Phụ Bán Con Đổi Lương Thực

Chương 918: Xảy Ra Chuyện

Chương 918: Xảy Ra Chuyện

Bà ta không ngờ rằng cô con gái này của nhà mình lại lợi hại như thế, vừa đến thành phố Thanh đã mở một cửa hàng, còn có cảnh sát của sở cảnh sát gióng trống khua chiên đến đây tạo thanh thế cho cô, ‘cân quắc không nhường tu mi”, sở trưởng của sở cảnh sát thành phố Thanh đã mở miệng nói lời này.

Một vinh dự lớn lao như vậy, thực sự khiến người ta không thể tin được.

Bạch Hương Chi nhìn chăm chú Khương Chi trước mặt, luôn cảm thấy xa lạ và chua xót, xa lạ vì dường như từ khi Khương Chi rời khỏi nhà, thì giống như trở thành một người khác, chua xót vì dù sao Khương Chi cũng từng là đứa con gái bà ta tốn công tốn sức nuôi lớn, bây giờ lại đối xử với bà ta như một người xa lạ.

Nhưng ai có thể ngờ rằng, cô con gái gần như vô dụng này, lại có thể đạt được những thành tựu như bây giờ chứ?

Khương Chi nhìn đồng hồ, lời ít ý nhiều mà nói: “Có chuyện gì vậy?”

Gặp lại Bạch Hương Chi ở thành phố Thanh không phải là chuyện ngoài ý muốn, cũng không ngoài dự đoán, cô vốn không đặt bà ta ở trong lòng, cho nên hoàn toàn không quan tâm đối phương như thế nào.

Cô bằng lòng nghe, chỉ vì Khương Đinh Hương cũng đi theo Bạch Hương Chi đến thành phố Thanh.

Cô chưa bao giờ nợ ai bất cứ điều gì, lúc trước Khương Đinh Hương giúp bọn họ chặn Tiểu Ngự ở nhà ga xe lửa, xem như đã giúp cô một việc.

Nếu là vấn đề của Khương Đinh Hương, cô sẽ sẵn lòng giúp đỡ để trả món nợ nhân tình này.

Bạch Hương Chi nhìn thấy thái độ bình tĩnh của Khương Chi đối với mình, cũng hiểu rằng tình cảm mẹ con giữa hai người bọn họ không còn bao nhiêu, bà ta giơ tay lau mắt, cũng không dám trì hoãn nữa mà nói: “Là Đinh Hương, con bé bị người ta nhắm vào rồi.”

Khương Chi cau mày: “Bị nhắm vào là ý gì vậy?”

Bạch Hương Chi vội vàng giải thích rõ ràng những chuyện đã xảy ra sau khi bọn họ đến thành phố Thanh.

Sau đó Khương Chi mới biết rằng Bạch Hương Chi và ba mẹ con Giang Noãn Xuân đã trở về nhà họ Bạch sau khi đến thành phố Thanh.

Nhà mẹ đẻ của Bạch Hương Chi cũng được xem là có một ít tài sản, bọn họ có cuộc sống khá tốt ở thành phố Thanh.

Nhà mẹ đẻ của bà ta chỉ còn một người anh trai còn sống, chị dâu nhìn có vẻ là một người có tính tình sảng khoái, không làm khó cô em chồng sống ở dưới quê này, bà ấy thường xuyên dẫn Bạch Hương Chi ra ngoài dạo phố, đối xử rất tốt với bà ta.

Ba mẹ con Giang Noãn Xuân cũng xem như sống một cuộc sống an ổn, nhưng bọn họ ăn nhờ ở đậu, cho nên vẫn luôn không thấy thoải mái cho lắm.

Nguyên nhân là do con trai và con gái của anh trai Bạch Hương Chi.

Bạch La Lâm và Bạch La Hoa.

Tuổi tác của bọn họ cũng không nhỏ, nhưng được nuông chiều từ bé cho nên tính nết hoàn toàn khác với Giang Noãn Xuân, bọn họ đều đã lập gia đình rồi, cũng đã sinh năm sáu đứa con, sao có thể chịu được chuyện có người thân nghèo khó “ăn nhờ uống nhờ” ở nhà mình? ?

Bọn họ cảm thấy khó chịu nhưng lại không thể dạy dỗ người làm cô như Bạch Hương Chi, cho nên bình thường cũng chỉ có thể châm chọc ba mẹ con Giang Noãn Xuân.

Nhưng Giang Noãn Xuân không có kỹ năng sống gì cả, cho nên cô ta chỉ có thể nén giận, cô ta cũng từng nghe lời con mình, mặt dày quay về tìm nhà họ Giang, đáng tiếc, người đi nhà trống, ngay cả căn nhà đó cũng đã được bán cho người khác.

Cô hoàn toàn mất liên lạc với người nhà họ Giang, tuy lúc trước cô tránh người nhà họ Giang còn không kịp, nhưng khi chuyện đáng sợ đến với nhà họ Giang đã qua đi thì cô ta lại cảm thấy giống như bị đánh một đòn cảnh tỉnh.

Có lẽ, lúc trước cô ta nghĩ đủ mọi cách để theo Bạch Hương Chi trở về thành phố Thanh, chỉ là vì cô ta muốn “về nhà”.

Cô ta sống những ngày tháng được ngày nào hay ngày ấy ở nhà họ Bạch, cho đến khi Khương Đinh Hương đến.

Bạn cần đăng nhập để bình luận