Trở Về Thập Niên 80: Trở Thành Nữ Phụ Bán Con Đổi Lương Thực

Chương 1051: Thích Em Trai Hay Em Gái?

Chương 1051: Thích Em Trai Hay Em Gái?

Tiểu Diệu suy nghĩ một lúc, nghiêm túc nói: “Cho dù là em trai hay em gái thì con đều thích, hơn nữa bọn con cũng không biết mẹ sẽ sinh em trai hay em gái, hiện giờ quá sớm để nói thích hay không, chỉ có thể chờ đến lúc sinh ra mới biết được.”

Khương Chi nghe “học bá” lên tiếng, vuốt trán không nói nên lời.

Tiểu Qua có mạch suy nghĩ hoàn toàn khác với các anh trai, cậu bé nói: “Con thích cha, mẹ, bà nội, ông nội, bác cả, bác dâu cả, bác hai, bác dâu hai, anh Nam Hổ, chị Nam Châu,...”

Tiểu Qua đếm hết đầu ngón tay, nói đầy đủ người trong nhà, còn em trai, em gái mẹ cậu vừa nói thì không kể.

Khương Chi nhìn bọn trẻ như mấy người tuyết, mi mắt cong cong khiến trái tim vô cùng ấm áp.

Cô sờ bụng, trong sách không đề cập đến chuyện Thi Liên Chu còn có thêm con, cho nên cô vô cùng chờ mong đứa trẻ chưa từng xuất hiện này, cô có ý nghĩ sẽ hoàn toàn hòa nhập vào thế giới này, không bao giờ rời đi.

Lúc ba chồng Thi Bỉnh Thiên trở về, vừa khéo gặp được Ôn Hoa Anh đi ra từ nhà chính ủy Đàm bên cạnh.

Bà kéo áo khoác, vẻ mặt vô vùng đắc trí, kiêu ngạo như một con phượng hoàng.

Thi Bỉnh Thiên ngạc nhiên, xuống xe mà tò mò hỏi: “Có chuyện gì mà bà vui thế?”

Mũi Ôn Hoa Anh hướng lên trời, hừ một tiếng với Thi Bỉnh Thiên, ung dung bước vào nhà, chắc chắn vẫn còn ghim chuyện thời gian trước Khương Chi bị nhà họ Hoắc tập kích nhưng ông chỉ xử lý theo phép công.

Da mặt Thi Bỉnh Thiên giật giật, sầm mặt đi vào nhà.

Bà Ôn vừa về đến nhà đã đi vào nấu bữa tối với dì giúp việc, hôm nay có rất nhiều người ở nhà, quan trọng là có hai phụ nữ đang mang thai, thức ăn phải được chuẩn bị cẩn thận, không thể cẩu thả được.

Thi Bỉnh Thiên lạnh lùng bước vào cửa, không ngừng nhìn xung quanh.

Không có ai.

Ông ấy tưởng lão ngũ chết tiệt kia trở về rồi.

Ông nhíu mày, hừ một tiếng, đi vào phòng sách.

Khương Chi và đám trẻ con trò chuyện vô cùng vui vẻ, đến khi có tiếng bà Ôn gọi xuống tầng ăn cơm.

“Đi thôi mẹ, con đỡ mẹ.” Tiểu Diệu mím môi, đỡ cánh tay Khương Chi, vẻ mặt vô cùng thận trọng.

Khương Chi nở nụ cười, không từ chối, dẫn bốn “bé lính” xuống tầng.

Căn nhà ngập tràn mùi thức ăn, một chiếc bàn được xếp đầy ắp.

Ôn Hoa Anh tươi tỉnh đưa đũa cho Khương Chi: “A Chi có đói không? Đũa này, con ăn lót dạ trước đi, không cần chờ bọn họ, hiện giờ con đang ăn cho hai người, không thể ăn tùy tiện được.”

Khương Chi cứng họng, nhận lấy đôi đũa: “Cảm ơn mẹ.”

Cô vừa nhận lấy đũa đã thấy Cao Nguyên Hương đỡ cái bụng tròn vo đi xuống tầng.

Khuôn mặt xinh đẹp nở nụ cười, khác hoàn toàn so với dáng vẻ ủ rũ trước đây, cả người phát ra ánh sáng của tình mẹ, có vẻ tin tức Thi Hoàn Chu sắp về nước đã an ủi và động viên cô ta rất nhiều.

Cao Nguyên Hương đến phòng ăn, nhìn thấy Khương Chi thì ngạc nhiên, không còn quái gở nữa, bình tĩnh chào hỏi cô: “A Chi về rồi à.”

“Bụng bác gái tư to thật đấy! Sau này bụng của mẹ cũng to thế sao?” Tiểu Qua khiếp sợ nhìn bụng Cao Nguyên Hương, cảm thấy nó to hơn trước.

Thời gian đám trẻ ở cùng Cao Nguyên Hương không nhiều nên ít khi nói chuyện với nhau.

Cao Nguyên Hương ngạc nhiên, ngẩng đầu nhìn Khương Chi, lời này là có ý gì?

Hôm nay, cô ta luôn ở trong phòng nên đã bỏ lỡ tin tức gì rồi thì phải?

Vừa khéo bà Ôn bưng sữa bò nóng từ trong bếp ra, nghe thấy lời của Tiểu Qua, cười nói: “Đúng đấy, qua mấy tháng nữa, bụng của mẹ cháu cũng sẽ to như bụng của bác gái vậy.”

“Các cháu phải chăm sóc cho mẹ, có biết chưa?”

Cao Nguyên Hương kinh ngạc: “A Chi có thai sao?”

Khương Chi đưa tay xoa đầu Tiểu Qua, gật đầu: “Vâng.”

Ánh mắt Cao Nguyên Hương trở nên phức tạp, không phải ghen ghét, mà có chút hâm mộ.

Chồng cô ta thường xuyên không ở trong nước, ở nước ngoài quá loạn nên cô ta không thể nào vác bụng to đến đó được, bình thường ở đại viện không có ai để nói chuyện, chỉ có đứa bé trong bụng ở cùng cô ta.

Cuộc sống của Khương Chi tốt thật, lúc nào cũng có chồng ở bên cạnh, con cái suốt ngày vây quanh, vô cùng náo nhiệt.

Cô ta nhìn Khương Chi, cười nói: “Chúc mừng, A Chi.”

Khương Chi ngạc nhiên nhìn Cao Nguyên Hương, cô ta đã thay đổi một chút.

Bạn cần đăng nhập để bình luận