Trở Về Thập Niên 80: Trở Thành Nữ Phụ Bán Con Đổi Lương Thực

Chương 1059: Không Thể Vui Được

Chương 1059: Không Thể Vui Được

Khóe miệng Khương Chi co rút. Lúc này anh còn nói đùa?

Thi Liên Chu vuốt ngón tay Khương Chi, thản nhiên nói: “Có lần anh xuất ngoại đã nhìn thấy, anh ta ở nước ngoài đã qua lại với ba bốn người phụ nữ rồi.”

Khương Chi nhíu mày: “Vậy là anh ta là kẻ đã tái phạm nhiều lần?”

“Có lẽ vậy.” Thi Liên Chu nhún vai từ chối cho ý kiến, giọng điệu cũng không quan tâm hành vi của Thi Hoàn Chu.

Khương Chi than thở, cô còn cho rằng Thi Hoàn Chu có nỗi khổ gì đó nhưng không ngờ bẩm sinh anh ta là một kẻ phong lưu. Xem ra sự tình yêu của Cao Nguyên Hương đã đặt sai người rồi, không biết cô ta có thể bước ra khỏi cơn tuyệt vọng này không?

Lúc này Khương Chi cũng không muốn chất vấn Thi Liên Chu vì sao không nói chuyện này ra sớm hơn.

Thi Liên Chu vốn là một người không muốn xen vào việc của bất kỳ ai nên anh chịu nói ra mới lạ.

Khương Chi nhìn gương mặt bình tĩnh của Thi Liên Chu thì tò mò hỏi: “Vậy họ sẽ ly hôn sao?”

Thi Liên Chu lườm cô một cái, anh thẳng thắn nói: “Vậy thì phải xem ông già có đánh chết Thi Hoàn Chu hay không đã.”

Giữa trưa hôm đó, lúc ông cụ còn chưa về đại viện thì cả nhà Thi Lam Chu đã đến nơi.

Chuyện Thi Hoàn Chu trở về vào ngày hôm nay cũng không phải bí mật gì cả, vài ngày trước Ôn Hoa Anh đã thông báo với mọi người ở trong nhà rồi, hôm nay mọi người quay về đại viện, tụ họp ăn một bữa cơm đoàn viên.

Sắc mặt của Thi Lam Chu rất tiều tụy, từ ngày xảy ra chuyện của Tưởng Nguyên Trinh đến nay thì cô ta vẫn chưa bình tĩnh lại được.

Sắc mặt Đàm Chính Quang vẫn bình thường, chỉ là lúc vào cửa hai vợ chồng bọn họ cũng chưa từng liếc mắt nhìn đối phương lần nào, có thể thấy được lần cãi cọ trước đây đến nay vẫn chưa được giải quyết, nếu không phải bà cụ gọi về ăn cơm thì sợ là Đàm Chính Quang đã lấy cớ vắng mặt rồi.

“A… Cậu tư! Cậu đang làm gì vậy?” Đàm Vi Vi bước đến, cô ấy không nhịn được ngạc nhiên thốt lên.

Đàm Vi Vi vứt giày sang một bên, đi đến, ngồi lên ghế sô pha, mặt mày mờ mịt nhìn về phía Thi Hoàn Chu.

Thi Hoàn Chu nhìn Đàm Vi Vi, cười nói: “Cậu làm sai nên bị phạt.”

“Chậc! Cậu xem cậu kìa, vất vả lắm mới được trở về một chuyến thế mà lại gây chuyện rắc rối.” Đàm Vi Vi nhìn thấy Thi Hoàn Chu còn có thể cười được nên chỉ cho rằng đây là chuyện nhỏ, lúc này mới dựa vào ghế sô pha, phấn khởi xem cậu của mình bị phạt.

Tính tình cậu tư rất hoạt bát, thích náo nhiệt, cũng thích đùa với cô ấy nhất nên quan hệ giữa hai cậu cháu lá tốt nhất. Sáng nay Đàm Vi Vi đã thức dậy rất sớm, còn không ngừng thúc giục đến đại viện nhưng không ngờ vừa đến nơi đã thấy cậu tư bị phạt quỳ thế này.

Thi Lam Chu nhíu mày, xụ mặt nói: “Em lại làm ra chuyện gì rồi hả?”

Thi Hoàn Chu vẫn đang quỳ, anh ta tức giận nói: “Chị ba, chị có thể vui vẻ khi nhìn em được không? Lần nào em về đây thì chị cũng xụ mặt, không khác gì gương mặt của một người đàn ông, chắc chắn anh rể cũng không chịu đựng được chị, đúng không anh rể?”

Dứt lời, Thi Hoàn Chu đã quay đầu nhìn về phía Đàm Chính Quang đang lề mà lề mề không muốn đến đây.

Thi Hoàn Chu hoàn toàn không biết mình chỉ nói bậy bạ nhưng lại nói trúng rồi.

Đàm Chính Quang cười, đổi chủ đề: “Em làm gì chọc mẹ rồi?”

Nụ cười trên mặt Thi Hoàn Chu biến mất, anh ta cũng không che giấu mà nói thẳng: “Em muốn ly hôn.”

Nghe vậy, nụ cười trên mặt Đàm Vi Vi và Đàm Chính Quang cũng tắt ngắm, hai cha con nhìn nhau.

Ly hôn sao?

Bạn cần đăng nhập để bình luận