Trở Về Thập Niên 80: Trở Thành Nữ Phụ Bán Con Đổi Lương Thực

Chương 691: Ai Đó Sắp Xui Xẻo

Chương 691: Ai Đó Sắp Xui Xẻo

Thi Liên Chu một tay cầm vô lăng, tay còn lại đặt lên cửa sổ xe, ngón tay thon dài kẹp điếu thuốc lá lập lòe ánh lửa, anh trầm giọng nói: “Mấy mẹ con về trước đi, anh đến ủy ban thị trấn gọi điện thoại.”

Đôi mắt Khương Chi hơi lóe lên, cô gật đầu: “Về sớm chút nhé.”

Thi Liên Chu gật đầu, lái xe rời đi.

Khương Chi nhìn đuôi xe biến mất trong ngõ, đôi mắt đẹp khẽ híp lại.

Có vẻ như ai đó sắp xui xẻo rồi.

Cô không nghĩ nhiều nữa, dẫn mấy đứa nhỏ về.

Bà Thi không ở nhà, cô cũng không biết bà ấy đang ở đâu, lúc này mới hơn mười một giờ sáng, vì buổi chiều phải đi chụp hình, cho nên Khương Chi tiện thể xin cho mấy đứa nhỏ nghỉ học buổi chiều.

Không có ai ở nhà, Khương Chi suy nghĩ một lúc rồi bắt đầu chuẩn bị bữa trưa.

. . .

Bên kia, Thi Liên Chu cũng đã đến ủy ban thị trấn.

Anh bước xuống xe, đôi chân dài sải ra, bước một bước dài, nói mấy câu với nhân viên công tác rồi đi thẳng vào bên trong.

Thi Ninh Chu bị tin tức của mấy ngày nay làm phiền đến nỗi sức đầu mẻ trán, nhìn thấy Thi Liên Chu không gõ cửa đi vào, anh ấy sửng sốt một chút: “Không phải em đi họp phụ huynh sao?”

Thi Liên Chu nói ngắn gọn: “Gọi điện thoại.”

Khóe miệng Thi Ninh Chu co giật, anh ấy biết cậu em trai này chủ động tìm anh ấy thì không có chuyện gì tốt.

Nghĩ thì nghĩ vậy, dù sao cũng là em trai ruột, dùng điện thoại cũng không có hại gì, cho nên anh ấy chỉ càu nhàu một câu rồi trực tiếp cho Thi Liên Chu mượn điện thoại ở trong văn phòng.

Mặc dù anh ấy chỉ làm việc tạm thời ở thị trấn trấn Đại Danh, nhưng các hạng mục đãi ngộ của anh còn tốt hơn cả trưởng thị trấn.

Thi Liên Chu cũng không vội gọi điện thoại, mà ngồi ở trên ghế ông chủ của Thi Ninh Chu, nhướng mi mắt, bình tĩnh nói: “Làm phiền anh hai đóng cửa lại.”

Thi Ninh Chu nghẹn một hơi, anh ấy cũng lười để ý đến em mình, ngồi xuống ghế sô pha rót một tách trà, dáng vẻ bình tĩnh.

Thi Liên Chu liếc anh ấy một cái, trực tiếp bấm điện thoại, không nói thêm gì nữa.

“Dududu—— “

Một giọng nói nghiêm túc vang lên ở đầu dây bên kia: “Ai vậy?”

Thi Liên Chu hơi nheo mắt lại, giọng nói hơi lạnh lùng: “Mạnh Lam, cậu lập tức đến thành phố Thanh, có việc cần phải làm, ngoài ra, sắp xếp mười người đáng tin cậy đến trấn Đại Danh, có chuyện cần.”

Mạnh Lam ở đầu bên kia điện thoại hơi bối rối, nhưng vẫn nghiêm nghị trả lời: “Vâng, Ngũ gia!”

Chỉ nói mấy câu, Thi Liên Chu liền cúp điện thoại.

Anh cũng không vội rời đi, châm một điếu thuốc khác, đưa lên miệng, vẻ mặt hững hờ, không biết đang suy nghĩ gì.

Thi Ninh Chu cau mày, trong lòng hơi bất an: “Lão ngũ, em gọi Mạnh Lam đến thành phố Thanh làm gì?”

Đừng trách anh ấy suy nghĩ quá nhiều, đám cưới của nhà họ Lê là một mớ hỗn độn, tin đồn khắp nơi, vụ bê bối cô dâu đuổi theo người yêu cũ trong ngày cưới đã trở thành trò cười trong xã hội thượng lưu.

Thi Ninh Chu đã nghe toàn bộ câu chuyện từ những người khác, anh ấy biết rằng người chủ động muốn làm người khác bị thương là Trương Nhân.

Trương Nhân muốn hủy hoại Khương Chi trước, nhưng cô ta lại phải tự nuốt quả đắng.

Khi mới nghe tin này, trái tim của anh ấy đập lỡ một nhịp, ai có con mắt sáng suốt đều có thể thấy được Thi Liên Chu yêu thương Khương Chi Chi đến thế nào, một người làm anh trai như anh ấy nhưng từ nhỏ đến lớn cũng chưa từng thấy em út thương ai như vậy.

Khương Chi suýt chút nữa đã bị thương, với tính cách của Thi Liên Chu thì Thi Ninh Chu sẽ cảm thấy kỳ lạ nếu người em trai này không xử lý Trương Nhân.

Thi Liên Chu không nói gì, nhìn ra ngoài cửa sổ, chậm rãi hút thuốc.

Khi Thi Ninh Chu thấy vậy, anh ấy càng trở nên bất an.

Anh ấy nói một cách nghiêm túc: “Lão ngũ, chúng ta hãy quên chuyện của Trương Nhân đi, bây giờ cô ta vẫn đang nằm trong bệnh viện không thể cử động, cũng xem như là mua dây buộc mình, nhận được sự trừng phạt xứng đáng rồi, cần gì phải làm bẩn tay mình nữa?”

Anh ấy thực sự không muốn Thi Liên Chu làm những việc đi ngược lại gia huấn của nhà họ Thi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận