Trở Về Thập Niên 80: Trở Thành Nữ Phụ Bán Con Đổi Lương Thực

Chương 978: Cắt Đứt Quan Hệ

Chương 978: Cắt Đứt Quan Hệ

Ân Đình nhìn bóng lưng của Hoắc Thế Quang, ánh mắt lóe lên, giọng nói trầm thấp: “Thế Quang, nếu tam tiểu thư nhà họ Triệu nhìn thấy bộ dạng này của cậu thì sợ là sẽ đau lòng đó. Hình như tôi nghe nói vào ngày xảy ra tai nạn, cô ấy ôm lấy đầu cậu để bảo vệ cậu đúng không?”

Mọi người nghe thấy đều nhíu mày, đây chẳng phải là đâm thêm nhát dao vào người ta sao?

Hoắc Thế Chi tức đến run người, cắn chặt môi, đến khi cô ta nếm được vị rỉ sắt trong miệng thì thấy Hoắc Thế Quang xoay người, đấm một phát lên mặt của Ân Đình khiến anh ta lảo đảo, suýt nữa kéo theo cả cô ta ngã xuống.

Hoắc Thế Quang yếu ớt, trông anh ấy như một thư sinh yếu đuối, một nắm đấm này giống như đã dốc hết toàn bộ sức lực trong người.

Anh ấy thở hổn hển lùi lại hai bước, để bản thân đứng ngang với bức ảnh trắng đen của Triệu Cam Đường, ánh mắt bình tĩnh nhìn Ân Đình, đáy mắt như chứa nỗi căm hận được ẩn giấu sâu bên trong mà người ngoài không thể nhìn thấy được.

Hiện trường rơi vào im lặng, yên tĩnh đến mức có thể nghe thấy tiếng kim rơi.

Ân Đình đẩy Hoắc Thế Chi ra, giơ tay sờ lên gò má mình, ánh mắt hắn mờ mịt mà nhìn chằm chằm vào Hoắc Thế Quang.

“Thế Quang?” Anh trai của Triệu Cam Đường cũng ngây người nhìn Hoắc Thế Quang, anh ấy không hiểu vì sao Hoắc Thế Quang lại đánh Ân Đình, quan hệ giữa hai nhà Ân – Hoắc là thông gia, cho dù Ân Đình và Hoắc Thế Quang có thế nào thì với người ngoài hai nhà bọn họ cũng là châu chấu cùng trên một chiếc thuyền.

Tính tình Hoắc Thế Quang rất cởi mở, từ trước đến nay anh ấy chưa từng bày ra dáng vẻ của công tử nhà giàu, rất ít gây thù chuốc oán với ai.

Thế nhưng bây giờ anh ấy lại tung nắm đấm về phía anh rể trong đám tang của vị hôn thê mình, điều này khiến mọi người ở đây không khỏi suy nghĩ sâu xa.

Ân Đình dùng đầu lưỡi đẩy bên trong má lên, giọng nói u ám: “Thế Quang, cậu bị cái chết của cô ba nhà họ Triệu làm cho choáng váng đầu óc rồi đúng không? Hay là đầu óc của cậu bị hỏng do tai nạn xe hả? Sức khỏe còn chưa tốt cũng không cần chạy loạn khắp nơi, tránh cho chị gái cậu lo lắng.”

Hai mắt Hoắc Thế Chi rưng rưng, cô ta không để ý đến Ân Đình nữa mà chạy về phía Hoắc Thế Quang, đỡ cánh tay anh ấy, thấp giọng nói: “Thế Quang, có chuyện gì thì trở về từ từ nói.”

Hiện tại nhà họ Hoắc của bọn họ đã không còn vốn liếng để đối đầu với nhà họ Ân, cho dù Ân Đình thật sự có liên quan đến cái chết của Triệu Cam Đường thì ai chịu tin? Hiện trường vụ tai nạn đã bị quét sạch sẽ từ lâu, không còn chứng cứ nào.

Nếu Hoắc Thế Quang vạch mặt với nhà họ Ân ở trước nhiều người thế này, đợi đến khi quay về Hồng Kông, chờ đợi bọn họ sẽ không phải kết quả tốt đẹp gì. Muốn lật đổ nhà họ Ân, họ cần bàn bạc kỹ lưỡng hơn, tuyệt đối không được mạo hiểm!

Cô ta cũng chỉ có một người em trai như thế, ngàn vạn lần không thể làm ra sai sót gì.

Hoắc Thế Chi nắm chặt cánh tay của Hoắc Thế Quang, trong giọng nói run rẩy còn mang theo vẻ cầu khẩn.

Cánh tay của Hoắc Thế Quang run rẩy, anh ấy từ từ rút cánh tay mình ra khỏi bàn tay của Hoắc Thế Chi, giọng nói vừa khàn vừa thấp: “Sau này, Hoắc Thế Quang tôi sẽ không còn mối quan hệ thông gia với nhà họ Ân nữa.”

Vừa nghe thấy câu nói này, sắc mặt của Hoắc Thế Chi đã trắng như tờ giấy, cô ta không dám tin nhìn chằm chằm vào Hoắc Thế Quang.

Giọng nói của Hoắc Thế Chi run rẩy, sợ hãi: “Thế Quang, em không cần người chị này nữa sao? Trên đời này chị chỉ còn một mình em là người thân! Thế Quang…”

Bạn cần đăng nhập để bình luận