Trở Về Thập Niên 80: Trở Thành Nữ Phụ Bán Con Đổi Lương Thực

Chương 595: Chiếm Thế Thượng Phong

Chương 595: Chiếm Thế Thượng Phong

Trong lòng Thi Ninh Chu âm thầm hâm mộ cuộc sống hạnh phúc sau này của Thi Liên Chu nhưng vừa ngẩng đầu lên nhìn thấy Lê Cần thì cảm thán nói: “Con của ông cũng sắp kết hôn rồi, không xin phép ở nhà chuẩn bị làm cha chồng đi, ông còn ở đây làm gì?”

Lê Cần hừ một tiếng, trừng mắt nhìn Thi Ninh Chu, nói: “Cậu nói xem? Đừng tưởng là tôi không biết chuyện của Trương Nhân và lão ngũ nhà các cậu ở thủ đô thế nào.”

Ông ấy cũng chưa từng nói là không hài lòng về người vợ tương lai mà con trai mình vất vả theo đuổi được, dù sao con dâu tương lai cũng xuất thân từ gia đình quân y, cũng xem là môn đăng hộ đối với nhà họ Lê của họ. Chỉ đáng tiếc, thanh danh con dâu tương lai quá vang dội, chỉ mới trong khoảng thời gian ngắn thế này, ông ấy đã nghe thấy không ít tin đồn từ người bên ngoài.

Với những gia đình như nhà bọn họ, điều họ quan tâm nhất chính là thanh danh, thế nhưng bây giờ thì hay rồi, trở thành trò cười mất rồi.

Thi Ninh Chu vừa xắn mạnh một miếng cơm lớn cho vào miệng, vừa liếc mắt nói: “Liên quan gì đến lão ngũ nhà chúng tôi? Trước kia Lê Đăng Vân đến thủ đô còn chưa từng gặp lão ngũ nhà tôi, Trương Nhân thế kia cũng chỉ là đơn phương, nhắc đến thì người vô tội nhất chính là lão ngũ nhà chúng tôi.”

Lê Cần á khẩu không trả lời được.

Ông ấy cũng biết việc này không liên quan đến Thi Liên Chu, là vấn đề của Trương Nhân nhưng mỗi lần nhắc đến việc này thì đứa con trai xúi quẩy của ông ấy vẫn cố chấp như thế, thật sự vừa nhìn đã thấy phiền lòng, vì vậy mà Lê Cần đã dứt khoát ở lại trấn Đại Danh mà chưa quay về.

Bởi vì tổ tiên nhà họ Lê đã từng sinh sống ở thành phố Thanh, sở dĩ ông ấy ở huyện Thấm cũng vì nhậm chức ở đó nên mới dời đến.

Lần này, hôn lễ sẽ được tổ chức ở thành phố Thanh, mà ông ấy thì hoàn toàn không muốn trở về.

Ông ấy cũng chỉ có một đứa con duy nhất, nếu không về thì tin đồn truyền đi sẽ càng khó nghe hơn, sợ rằng cũng chính vì vậy mà mối quan hệ cha chồng nàng dâu sẽ sinh ra hiềm khích.

Thi Ninh Chu nuốt hết cơm trong miệng xuống, sau đó lại ăn thêm một miếng to khác vào, ăn nhanh như gió cuốn, đồng thời cũng không quên nói: “Mẹ tôi và vợ tôi cũng sẽ đến tham dự, ông kìm chế một chút.”

Lê Cần hơi khựng lại. Bà cụ nhà họ Thi cũng đến tham dự hôn lễ, nếu ông ấy còn không về thì đúng là càng không biết tốt xấu.

Trong thoáng chốc, Lê Cần cũng không muốn nghĩ đến chuyện phiền lòng này nữa, ông ấy dứt khoát vứt sang một bên, bắt đầu thăm dò hộp cơm thơm phức của Thi Ninh Chu: “Cậu ăn hết miếng này đến miếng khác, cậu đang ăn cái gì vậy? Sao mà thơm như thế?”

Thi Ninh Chu vội vàng lấy tay ngăn lại, mập mờ nói: “Chỉ mua một ít thịt ăn với cơm ấy mà.”

Lê Cần nhìn dáng vẻ này của anh ấy thì cảm thấy vừa buồn cười vừa chán ghét, vì vậy mà lập tức đứng lên, cướp lấy hộp đồ ăn của Thi Ninh Chu đổ vào hộp của mình hơn phân nửa, cười ha ha nói: “Tôi ngửi thấy mùi thơm thế này thì chắc chắn không tệ, cũng cho tôi nếm thử một ít, đồ ăn ngon thì phải chia sẻ với mọi người chứ, đúng không?” V I P T R U Y E N F U L L - K h o t r u y ệ n d i ch m i ễ n p h í

Mặt mũi Thi Ninh Chu tối sầm lại, lúc anh ấy muốn nói gì đó để bắt chẹt Lê Cần thì đột nhiên lại nhớ đến lời nói của Thi Liên Chu trong điện thoại, vì vậy mà giả lả cười một tiếng: “A đúng rồi, ông còn không biết đúng không? Lão ngũ nhà chúng tôi sẽ đưa mẹ tôi đến thành phố Thanh tham gia hôn lễ của con trai ông đấy.”

Nghe đến đây, khóe miệng Lê Cần co rút, hộp cơm trong tay có ngon hơn nữa cũng nuốt không trôi.

Thế này thì tính là gì?

Người mà con dâu tương lai của nhà ông ấy đã vất vả theo đuổi nhiều năm nay nhưng không thành sẽ tham dự hôn lễ của con trai nhà ông ấy sao?

Trong chớp mắt, Lê Cần nhai cái gì cũng như nhai sáp nến.

Ở trận đấu này, xem như Thi Ninh Chu chiếm thế thượng phong.



Bạn cần đăng nhập để bình luận