Trở Về Thập Niên 80: Trở Thành Nữ Phụ Bán Con Đổi Lương Thực

Chương 1058: Anh Chỉ Tùy Ý Với Em

Chương 1058: Anh Chỉ Tùy Ý Với Em

Thi Ninh Chu cũng lạnh lùng cười nói: “Lão tứ, em là người của nhà họ Thi nhưng tác phong lại kém cỏi như vậy, em không sợ người khác mượn đòn này công kích gia đình chúng ta sao?”

Thi Hoàn Chu im lặng, không trả lời.

Đan Uyển không lên tiếng nhưng hiển nhiên cô ấy cũng chướng mắt với hành vi Thi Hoàn Chu về nước lần này lại tạo nên sóng gió.

Khương Chi chọc vào cánh tay của Thi Liên Chu: “Em hơi mệt, em muốn về nghỉ.”

“Mệt sao?” Vẻ mặt Thi Liên Chu nghiêm túc, anh cũng mặc kệ những người còn ở gần đó mà ôm Khương Chi đi lên lầu.

Hành động yêu chiều vợ của Thi Liên Chu hoàn toàn tạo thành sự chênh lệch rõ ràng với Thi Hoàn Chu còn đang quỳ trên sàn nhà.

Thi Hoàn Chu nhíu mày, ngạc nhiên nói: “Lão ngũ cũng biết quan tâm rồi!”

“Lão tứ! Em tự lo cho chính mình đi! Đợi một lát nữa cha về, xem chừng sẽ cắt ngang chân em!” Thi Ninh Chu thật sự không hiểu trong đầu Thi Hoàn Chu có dòng điện gì chạy qua. Xem ra anh ta đã xuất ngoại nhiều năm nay nên hoàn toàn không giống hồi nhỏ nữa rồi.

Trong lúc tâm trạng của mọi người vô cùng nặng nề mà anh ta vẫn có lòng quan tâm chuyện của người khác.

Thi Hoàn Chu im lặng một lát, sau đó vẻ mặt anh ta trở nên thản nhiên nói: “Vì em đã thích người khác rồi thì không nên làm chậm trễ Nguyên Hương, em không thể khống chế được tình yêu, mà cũng không muốn khống chế.”

Quan niệm này của Thi Hoàn Chu hoàn toàn khiến Hạ Mộ Thanh phải há hốc mồm, ánh mắt cô ấy nhìn Thi Hoàn Chu như nhìn thứ gì đó rất quái dị.

“Nguyên Hương nói không sai. Tình yêu của em đúng là quá rẻ mạt!” Hạ Mộ Thanh lắc đầu, cô ấy cũng quay đầu về phòng.

Cô ấy là chị dâu, theo lý mà nói, vào những lúc thế này thì không nên mở miệng nhưng cô ấy và Cao Nguyên Hương là chị em dâu với nhau, nhìn thấy cô ta rơi vào hoàn cảnh thế này, trong lòng không tránh khỏi cảm giác bầu bí thương nhau mà thấy thương tiếc, xót xa cho cô ta.

Người đã đi hơn phân nửa, vốn dĩ đây sẽ là bữa tiệc cả nhà đoàn tụ nhưng không khí đã thay đổi.

Trên gương mặt xinh đẹp của Đan Uyển vẫn mờ mịt không hiểu gì, cô ấy im lặng một lát mới nói: “Đứa nhỏ thì thế nào? Nguyên Hương sắp sinh rồi.”

Tròng mắt Thi Hoàn Chu nổi lên gợn sóng, anh ta bình tĩnh nói: “Em sẽ nuôi đứa nhỏ, cũng sẽ chu cấp phí bồi thường ly hôn cho Nguyên Hương.”

“Xem ra là em đã tính toán xong xuôi hết rồi, vậy thì chị và anh hai của em cũng không nói gì nữa.” Đan Uyển thở dài, cô ấy kéo cánh tay Thi Ninh Chu đứng lên, rời đi. Xem ra những ngày tiếp theo sẽ không được yên ổn.

Thi Hoàn Chu cụp mắt xuống, anh ta cũng không có phản ứng gì khi thấy người trong nhà mình không hiểu mình.



Khương Chi vừa quay về phòng đã lập tức nắm chặt tay Thi Liên Chu: “Anh biết chuyện này từ bao giờ?”

Hôm qua cô phát hiện lúc nhắc đến Thi Hoàn Chu, thái độ của Thi Liên Chu rất kỳ lạ, hôm nay xem như đã hiểu ra.

Trong giọng nói của Thi Liên Chu lộ vẻ hờ hững: “Anh đã biết từ trước.”

Khương Chi ngạc nhiên, nghi ngờ hỏi: “Biết từ trước sao? Bao lâu rồi?”

Thi Liên Chu híp mắt: “Em quan tâm anh ta làm gì?”

“Em tò mò không được sao?” Khương Chi nghĩ đến Cao Nguyên Hương thì không khỏi nhíu mày, cô cười như không cười liếc Thi Liên Chu: “Hai người là anh em ruột, anh sẽ không ‘tùy ý’ như anh ta chứ?”

Tuy ngoài miệng hỏi như vậy nhưng Khương Chi đã đọc tiểu thuyết nên cũng biết Thi Liên Chu là người không gần nữ sắc.

Là một người phụ nữ, Khương Chi không có hảo cảm với một người đàn ông khốn kiếp một cách thản nhiên Thi Hoàn Chu, huống hồ Cao Nguyên Hương còn sắp sinh, điều này càng khiến sự khốn kiếp của anh ta tăng lên N lần.

Chẳng qua có một số phương diện Thi Hoàn Chu và Thi Liên Chu vẫn rất tương tự nhau, cả hai đều làm thích làm theo ý mình.

Xuất thân từ một gia đình như vậy, vấn đề tác phong của con cháu của những gia tộc lớn rất dễ dàng trở thành nhược điểm có hại cho gia tộc.

Thi Liên Chu nhìn Khương Chi, khẽ cười một tiếng: “Anh chỉ ‘tùy ý’ với em.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận