Trở Về Thập Niên 80: Trở Thành Nữ Phụ Bán Con Đổi Lương Thực

Chương 1023: Xảy Ra Chuyện Gì?

Chương 1023: Xảy Ra Chuyện Gì?

Dứt lời, ánh mắt anh lại nhìn đến Khương Chi, giọng nói trầm thấp: “Em có cảm thấy chỗ nào không thoải mái không?”

“Không có việc gì cả, chỉ cần không ngửi thấy mùi dầu mỡ là được. Kế hoạch sau khi chúng ta lên đảo là gì?” Lúc này Khương Chi rất chú ý đến chuyện phiền phức khi lên đảo, bây giờ Đại Thạch Thanh Tư xem như đang ở trong trạng thái không chết không nghỉ.

“Đại Thạch Thanh Tư dẫn người vây quét chúng ta, cũng không mời những quý tộc kia lên đảo một lần nữa, như vậy việc chúng ta muốn lợi dụng Đại Thạch Thanh Tư để đối phó với những quý tộc thượng lưu kia sẽ không có cách nào thực hiện được.”

Thi Liên Chu cười một tiếng nhưng ý cười không đến đáy mắt: “Chẳng phải đã có sẵn quý tộc rời sao?”

Khương Chi chớp mắt: “Ý anh là Fujiwara Mỹ Tĩnh, em gái của Fujiwara Xuân Nại sao?”

Thi Liên Chu kéo Khương Chi ngồi xuống ghế sô pha, nói: “Fujiwara Xuân Nại không phải người đơn giản, cô ấy không phải kiểu người chỉ biết đến tình yêu.”

Khương Chi im lặng không lên tiếng.

Nguy Di nói Fujiwara Mỹ Tĩnh nghe được tin tức thì chủ động xuất phát đến tìm Đại Thạch Thanh Tư nhưng bây giờ người nào mà không biết Sơn Khẩu Tổ đang vây quét hai người Hoa? Mưa bom bão đạn như thế, lẽ nào Fujiwara Mỹ Tĩnh không biết sợ?

Cái gì gọi là lợi dụng gió đông? Chẳng qua là có người đã thổi trận gió đông này thôi.

“Fujiwara Xuân Nại từ Hồng Kông trở về, tuy cô ấy được người lớn trong nhà yêu thương và đau lòng nhưng làm sao có thể cho một cô con gái được người Hoa nuôi lớn được hưởng những lợi ích tốt đẹp của gia tộc chứ? Mà Fujiwara Mỹ Tĩnh lại là một cô con gái duy nhất trong gia tộc Fujiwara ngoại trừ Fujiwara Xuân Nại.

Thi Liên Chu nói ra lời này cũng đã đủ rõ ràng rồi.

Chỉ cần Fujiwara Mỹ Tĩnh xảy ra chuyện, người có thể nhận được lợi ích trong chuyện này là ai?

Trên mặt Khương Chi hơi thay đổi, cô nhìn Thi Liên Chu: “Nguy Di thì sao? Anh ấy có biết không?”

Thi Liên Chu bưng một cốc nước lên, đưa cho Khương Chi, đuôi lông mày nhếch lên, hỏi ngược lại cô: “Em cảm thấy thế nào?”

“Có biết hay không cũng không quan trọng, dù sao hai người họ cũng không có kết quả, Fujiwara Xuân Nại hiểu rõ điều này, huống hồ từ nhỏ cô ấy đã được lão đương gia của hội Tam Hợp nuôi lớn, ban đầu vốn dĩ cũng không phải người nhân từ, nương tay gì đó.”

Khương Chi nhún vai, chỉ cần suy nghĩ thêm một chút thì có thể đả thông tất cả mấu chốt trong này.

Cô uống hết mấy ngụm nước, vẻ mặt thản nhiên nói: “Để Fujiwara Mỹ Tĩnh ở trên đảo cũng xem như một mũi tên bắn trúng hai con nhạn rồi.”

Fujiwara Mỹ Tĩnh lên đảo Naki tìm Đại Thạch Thanh Tư, nếu cô ta chết thì nhà họ Fujiwara sẽ ghi thù Đại Thạch Thanh Tư, mà bọn họ và Fujiwara Xuân Nại có thể nhận được lợi ích tốt đẹp từ điều này, tính thế nào cũng thấy đáng giá.

Cô hoàn toàn không có tâm lý đồng cảm gì với Fujiwara Mỹ Tĩnh kia, dù sao người ra tay cũng không phải cô, tất nhiên không đáng để cô đồng tình hay áy náy.

Lúc này dường như Khương Chi có cảm giác mà nhìn về phía cửa.

Nguy Di và Fujiwara Xuân Nại vừa nghiêm mặt trở về, sắc mặt của hai người bọn họ không tính là tốt.

Khương Chi hỏi: “Xảy ra chuyện gì?”

Fujiwara Xuân Nại nhìn hai người họ thì bất ngờ: “Đúng là không nhận ra.”

Cô ấy lắc đầu, nói: “Vừa rồi Fujiwara Mỹ Tĩnh nói đợi một lát nữa, cô ta sẽ lên đảo trước, để tôi ở bên ngoài chờ một lúc.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận