Trở Về Thập Niên 80: Trở Thành Nữ Phụ Bán Con Đổi Lương Thực

Chương 657: Chuẩn Bị Tiền Mừng Cưới Nhiều Vào

Chương 657: Chuẩn Bị Tiền Mừng Cưới Nhiều Vào

“Đúng rồi, chuyện của Trương Nhân không liên quan gì đến em đấy chứ?” Mặc dù khó nói chuyện bình thường với Thi Liên Chu, nhưng anh ấy vẫn muốn hỏi cụ thể xem trong đám cưới của nhà họ Lê và nhà họ Trương đã xảy ra chuyện gì, cô dâu bị hủy dung, suýt chút nữa mất mạng, bây giờ vẫn đang nằm trong bệnh viện, nếu thật sự có dính líu gì đến nhà họ Thi thì cũng không phải là chuyện tốt.

Khi hỏi câu hỏi này, sắc mặt của Thi Ninh Chu trông rất nghiêm túc.

Thi Liên Chu nghe được cái tên ‘Trương Nhân’ thì hơi nheo mắt lại, khiến nhiệt độ xung quanh dường như giảm đi mấy độ.

Anh dùng những ngón tay xinh đẹp gõ lên bàn, cũng không biết đang nghĩ gì.

“Em đừng có nghĩ ý tưởng gây rối gì đấy, hiện giờ Trương Nhân vẫn đang nằm trong bệnh viện, nhà họ Lê không nuốt trôi được cục tức này chắc chắn sẽ tìm đến tận cửa để hỏi tội.” Thi Ninh Chu nhìn vẻ mặt thờ ơ lạnh nhạt của đứa em trai thì không nhịn được cau mày, trong lòng sinh ra một dự cảm không tốt.

“Không nuốt trôi được cơn tức này à? Hừ.” Thi Liên Chu cầm tách trà lên, môi mỏng khẽ nhấp một ngụm, giọng điệu lạnh lùng nói.

“Em đừng có gây chuyện!” Thi Ninh Chu cảm thấy rầu thối ruột vì đứa em trai này của mình.

Thi Liên Chu uể oải dựa vào ghế, thấp giọng nói: “Hôm nay lái xe mệt quá, sáng ngày mai anh lái xe đi đón mẹ đi.”

Sắc mặt của Thi Ninh Chu đen sì, nói một lúc lâu cũng không moi được tin tức gì từ thằng em trai này, lại còn mua thêm việc vào thân nữa.

“Ha ha ha, anh thắng, anh thắng rồi!” Tiếng cười vui vẻ sung sướng của Tiểu Ngự đột nhiên truyền ra từ trong phòng, mang theo giọng nói trẻ con trong sáng, khiến cho người nghe cảm thấy trong lòng vui vẻ.

Thi Ninh Chu liếc nhìn vào trong phòng, sau đó lại nhìn về phía người em trai ‘khiến ai cũng ghét’ của mình: “Em định bao giờ thì kết hôn?”

Anh ấy hiểu biết Thi Liên Chu là người như thế nào, em trai của anh ấy muốn thứ gì thì phải có bằng được, nếu như người em trai này đã nhận định Khương Chi, vậy thì chắc chắn sẽ lập tức kéo đi kết hôn, còn nếu thằng nhóc này không thích thì cho dù có bị đánh gãy chân thì cũng chẳng có tác dụng gì.

“Hoàng đế không vội, thái giám vội cái gì. Khi nào xác định rồi sẽ thông báo cho anh biết, nhớ chuẩn bị nhiều tiền mừng cưới vào.”

Thi Liên Chu bắt chéo đôi chân dài, hai tay đan vào nhau, dáng vẻ nhàn nhã tự phụ, nhưng những lời nói ra lại khiến cho Thi Ninh Chu tức đến mức bật ngửa.

Anh ấy thật sự không hiểu, trong một gia đình có năm anh chị em, anh cả điềm đạm, bản thân anh ấy là người khéo léo, đứa em thứ ba là người thẳng tính, tại sao lại có một đứa em trai bất thường như Thi Liên Chu chứ? Từ nhỏ, ai mà chưa từng chịu thiệt dưới tay của thằng nhóc này chứ?

Thi Ninh Chu âm thầm thở một tiếng, đi vào phòng xem mấy đứa trẻ đang chơi trò chơi.

Thi Liên Chu cũng không thèm để ý, khi thì nhấp một ngụm trà xanh, khi thì lật xem tờ báo.

Phòng bếp, dì Lý nhìn thấy Đan Uyển cũng không kinh ngạc, chào hỏi, biết Khương Chi muốn tự xuống bếp, Đan Uyển còn muốn trợ giúp nên bà ấy cũng không ở phòng bếp nữa.

Dì Lý đi rồi, Đan Uyển chủ động mở lời, giọng điệu ôn hòa nói: “A Chi à, chị không giỏi nấu ăn, chỉ có thể làm trợ thủ cho em, những nguyên liệu để nấu ăn, chị sẽ rửa sạch hết cho em nhé?”

Khương Chi gật đầu, đẩy đồ ăn đã mua qua.

Hai người một người rửa rau, một người chuẩn bị, không khí có một sự hài hòa không nói lên lời.

Bạn cần đăng nhập để bình luận