Trở Về Thập Niên 80: Trở Thành Nữ Phụ Bán Con Đổi Lương Thực

Chương 656: Cắt Đứt Quan Hệ Được Không?

Chương 656: Cắt Đứt Quan Hệ Được Không?

Khương Chi đứng bên cạnh nhìn, vẻ mặt phức tạp không nói lên lời.

Màn khen ngợi đối phương giữa nữ chính và nam phụ trong tiểu thuyết cũng coi như là một cảnh tượng hiếm thấy.

Thi Liên Chu đi đến, liếc nhìn hai đứa trẻ, vẻ mặt lãnh đạm, không để ý đến mọi người xung quanh, vươn tay ôm lấy eo của Khương Chi, xách theo túi lớn túi nhỏ thức ăn nói: “Vào chứ?”

“Được.” Khương Chi gật đầu, mở cửa.

Tiểu Ngự từ trên người của Thi Ninh Chu trượt xuống, giống như anh cả dẫn đường, dáng vẻ hùng dũng hiên ngang đi đằng trước, dọc đường đi không quên giới thiệu các loại cây cỏ cho Thi Nam Châu, dáng vẻ khí thế đó của cậu bé khiến cho Tiểu Diệu đứng bên cạnh phải thở dài.

Một nhóm người sôi nổi bước vào trong nhà.

Thi Ninh Chu nhìn đứa em trai ‘ân cần’ kia của mình, không khỏi lắc đầu, lại quay sang nhìn Đan Uyển, thở dài nói: “Nếu ba mẹ nhìn thấy cảnh này chắc chắn đều bị dọa cho há hốc mồm.”

Đan Uyển cười mắng nói: “Anh so sánh kiểu gì thế, vào trong đi.”

Khương Chi nhìn đám trẻ đang tụ tập chơi trò chơi, pha một ấm trà, nói: “Em đi nấu cơm.”

“Chị giúp em.” Đan Uyển mỉm cười đứng dậy, xắn tay áo lên.

Khương Chi cũng không từ chối, cùng Đan Uyển đi vào trong bếp.

Thi Ninh Chu rót hai tách trà, ngẩng đầu liếc nhìn Thi Liên Chu một cái, sau đó cười nói: “Anh nghe chị dâu em nói rằng cô ấy lo chuyện không đâu, khiến em tức giận à?”

Thi Liên Chu dùng những ngón tay thon dài mân mê tách trà, nhìn sương khói bay lên, liếc mắt nhìn Thi Ninh Chu một cái nhưng cũng không nói gì.

Thi Ninh Chu cười khổ nói: “Chị dâu em không nên can thiệp vào chuyện đời tư của em, cô ấy cũng bởi vì quá lo lắng, sợ nếu dấu cha mẹ không nói ra chuyện này thì sẽ có kết cục tồi tệ hơn, cũng không có ý xấu gì, em đừng để trong lòng nhé.”

“Vậy à.” Giọng nói của Thi Liên Chu có chút lạnh lùng, mang theo một chút lãnh đạm.

“Tính tình em tệ như vậy, cũng không biết tại sao Khương Chi lại có thể yêu em nhỉ.” Thi Ninh Chu có chút không còn lời nào mà nói.

Thi Liên Chu cười lạnh nói: “Nếu như không thích em thì còn có thể thích ai được?”

Thi Ninh Chu: “…”

Mặc dù từ lâu đã quen với những lời nói châm chọc mỉa mai của Thi Liên Chu, nhưng sau khi nghe những lời này, anh ấy vẫn cảm thấy có chút đau đầu.

Thi Ninh Chu suy nghĩ một lát, quyết định bỏ qua chủ đề chết tiệt này, nói về việc đăng báo vụ buôn người của chợ đen gần đây ở trấn Đại Danh, “Em cũng biết chuyện này đúng không? Tại sao em không ngăn cản một chút, bây giờ đã tạo thành ảnh hưởng đến dư luận rất nghiêm trọng rồi đấy.”

Nhắc đến chủ đề này, Thi Ninh Chu không những không cảm thấy thoải mái, ngược lại còn cảm thấy càng đau đầu hơn.

Mấy ngày gần đây, ủy ban thị trấn đã nhận được rất nhiều cuộc gọi đến từ cấp trên, anh ấy là người tiếp nhận công việc ở đây, nhưng sau một thời gian dài như vậy rồi mà tiến độ vẫn rất chậm, thủ lĩnh của bọn buôn người cực kỳ xảo quyệt, đến tận bây giờ vẫn chưa tìm được người, tất cả các quan chức có liên quan đến vụ này đều giống như hồ ly thành tinh vậy, mỗi lần nói chuyện với anh ấy đều không để lộ một chút thông tin gì, cũng không biết có bao nhiêu bằng chứng đã bị tiêu hủy.

Bây giờ lại có thêm rất nhiều áp lực chồng chất lên nhau, nói tình trạng hiện giờ của anh ấy đang sứt đầu mẻ trán cũng không quá đáng.

“Cô ấy muốn làm gì thì làm, tại sao phải ngăn cản chứ.”

Đây cũng không phải là một câu hỏi nghi vấn, giọng điệu như lẽ đương nhiên này khiến cho Thi Ninh Chu không nói được thêm lời nào nữa.

“Lão ngũ, em ăn phải thuốc nổ đấy à?” Thi Ninh Chu tức giận cực kỳ, lập tức uống thêm mấy ngụm trà nữa.

Thi Liên Chu nhướng mày, ngước mắt nói: “Ông già bây giờ đang chuyển sang buôn lậu đạn pháo à?”

Thi Ninh Chu bị nghẹn, hiện tại anh cắt đứt quan hệ với đứa em trai này còn kịp không?

Bạn cần đăng nhập để bình luận