Trở Về Thập Niên 80: Trở Thành Nữ Phụ Bán Con Đổi Lương Thực

Chương 853: Trang Trí Nhà Cửa

Chương 853: Trang Trí Nhà Cửa

Có sự đảm bảo của Khương Chi, mấy đứa trẻ cảm thấy rất vui vẻ, lúc này mới ngoan ngoãn đi đánh răng rửa mặt, rồi lên giường đi ngủ.

Khương Chi dỗ bọn trẻ đi ngủ rồi, sau đó để lại một cái đèn nhỏ ở cửa, rồi mới xoay người rời khỏi phòng.

Lúc cô quay trở lại phòng ngủ chính, Thi Liên Chu đã tắm xong rồi, anh nửa nằm nửa ngồi ở trên giường, trong tay cầm điều khiển từ xa xem TV, mái tóc đen hơi rối vẫn còn ướt, tóc xẹp xuống, khiến anh trông trẻ ra thêm vài tuổi.

Khương Chi nhìn anh thì trong lòng âm thầm cảm thán, thật sự là một tên yêu nghiệt mà.

Tổng thể tông màu tối trong phòng khiến làn da của anh càng thêm trắng hơn, đôi mắt hẹp dài, sống mũi cao thẳng, môi mỏng hơi mím lại, dưới ánh đèn, đường cong của yết hầu càng thêm rõ ràng hơn, nét mặt lạnh lùng mang theo sự quyến rũ tà mị.

Chẳng trách có nhiều người phụ nữ lại thích anh ấy như vậy, cô nhìn thôi cũng thấy thích rồi.

Người xưa thường nói ‘Thực, sắc tính dã’ [1], điều này không phải không có lý.

[1] Thực sắc tính dã (食, 色,性也): chuyện ham muốn ăn uống và tình dục là bản năng của con người.

Cô tự nhận bản thân không phải người dễ dàng bị mê hoặc, nhưng cuối cùng dù là vì cốt truyện trong tiểu thuyết hay vì những chuyện đặc biệt và sự ngoại lệ của Thi Liên Chu với mình, cô coi như đã rơi vào trong đó.

Thi Liên Chu quay đầu nhìn về phía Khương Chi, nhìn thấy cô đang nhìn mình với ánh mắt tràn đầy say mê, không khỏi cười khẽ một tiếng.

Nụ cười này rất nhẹ, cũng nhàn nhạt, nhưng lại mang theo chút vui vẻ.

Đôi mắt hẹp dài của anh ấy nheo lại, có chút trêu chọc nhìn Khương Chi, giọng điệu réo rắt giống như đàn cello, “Anh đẹp trai không?”

Khương Chi lấy lại tinh thần, dù da mặt của cô có dày đến đâu cũng không nhịn được mà đỏ mặt, nhưng dù sao cô cũng là người từng trải qua sóng gió, sau khi bình tĩnh lại thì trịnh trọng nói: “Quốc sắc thiên hương, nghiêng thành nghiêng nước, quả nhiên vẫn là em được lợi nhiều nhất.”

Sáng sớm hôm sau, khi ăn sáng xong xuôi, cả gia đình sửa soạn gọn gàng đi dạo phố.

Vốn là Thi Liên Chu không muốn đi, nhưng đối diện với tầm mắt của Khương Chi, lại nhớ tới cảm giác sung sướng khi ôm ôn hương noãn ngọc (*) trong ngực vào tối hôm qua, cũng chịu thương chịu khó đi làm tài xế.

(*) Ôn hương noãn ngọc: Miêu tả người con gái trẻ tuổi thân thể trắng nõn mềm mại, toát ra hơi thở thanh xuân ấm áp.

Mục đích hôm nay của Khương Chi là muốn đi mua sắm, mua một ít thú bông nhỏ để trang trí, bộ đồ ăn và bình hoa và một số cây cỏ hoa lá.

Bọn họ mua được rất nhiều đồ, cuối cùng, đến mấy đứa nhỏ cũng phải xách túi.
DOC FULL.V N - K h o t r u y ệ n d i ch m i ễ n p h í


Cả gia đình vẫn luôn đi dạo đến trưa, còn thuận đường ăn cơm ở bên ngoài, lúc này mới thảnh thơi đi về nhà.

Trở về nhà, Khương Chi bắt đầu chỉ huy Thi Liên Chu và mấy đứa nhỏ làm việc, từ bộ đồ ăn giản đơn không có một chút hoa văn biến thành những chén đĩa xanh tươi, từ đồ vật nhỏ trong nhà như đèn bàn, lớn như tranh trang trí, đều được sắp xếp và cải tạo từng cái một.

Hoa tươi được cắt cành rồi cắm vào bình, bày biện ở phòng khách, nhà ăn và bên trên tủ, tăng thêm vài phần lịch sự tao nhã cho không gian sống.

Cuối cùng là dọn dẹp sân vườn.

Trong sân vườn trống rỗng, chỉ có một gốc cây lê lớn cánh hoa bay tán loạn.

Khương Chi đứng ở dưới tán cây, ấn thân cây thô cứng, quay đầu nói với Thi Liên Chu: “Chỗ này có thể làm một cái xích đu.”

Trong ngực Tiểu Qua đang ôm một chậu hoa, vừa nghe Khương Chi nói, mừng đến mắt híp cả lại: “Xích đu? Được ạ được ạ!”

Khương Chi nhìn mặt của cậu bé dơ như là một chú mèo con, khẽ cười một chút, xờ nhẹ chóp mũi cậu bé.

Bạn cần đăng nhập để bình luận