Trở Về Thập Niên 80: Trở Thành Nữ Phụ Bán Con Đổi Lương Thực

Chương 614: Đầu Đuôi Mọi Chuyện

Chương 614: Đầu Đuôi Mọi Chuyện

Giang Kinh Xuân sửng sốt, anh ấy ngẩng đầu nhìn Thi Liên Chu.

Thi Liên Chu có thể biết được nhà họ Dương cũng không phải điều gì kỳ lạ, dù sao nhà họ Dương cũng được xem là gia tộc đứng đầu của thành phố Thanh, điều khiến Giang Kinh Xuân ngạc nhiên chính là một gia tộc cao cao tại thượng trong mắt người dân bình thường ở thành phố Thanh lại vẻn vẹn chỉ là một “gia đình thương nhân” trong miệng đối phương?

Nhịp tim của Giang Kinh Xuân tăng lên rất nhanh, anh ấy luôn cảm thấy mình đã gặp phải quý nhân rồi.

Khương Chi nhận cốc nước ấm Thi Liên Chu đưa đến, đôi mắt đẹp của cô nhìn chằm chằm vào Giang Kinh Xuân. Trí nhớ của cô không kém, tất nhiên cô vẫn còn nhớ đến Vân Mông từng nói nhà họ Giang ở thành phố Thanh gặp nạn, mà cảnh ngộ của gia đình người ngồi trước mắt cô lại giống như vậy.

Lẽ nào đây chính là duyên phận?

Cô mới đến thành phố Thanh ngày đầu tiên thì đã đụng phải anh trai ruột trên mặt huyết thống rồi.

Nghĩ đến đây, Khương Chi phải chen vào hỏi một câu: “Anh tên gì?”

Giang Kinh Xuân không hiểu gì nhìn cô nhưng chú ý đến đôi mắt phượng hẹp dài của Thi Liên Chu bên cạnh thì mím môi: “Giang Kinh xuân.”

Thật sự đúng rồi.

Thi Liên Chu ngồi bên cạnh nhìn thấy, biểu cảm trên mặt anh không vui không giận, không biết anh đang nghĩ gì,

Khương Chi quay đầu lại nhìn, chú ý đến đôi mắt âm u của anh thì không khỏi buồn cười. Người này không những lòng dạ hẹp hòi mà còn là một bình dấm.

“Vì sao gia đình cháu lại dính líu đến nhà họ Dương?” Ôn Hoa Anh ngẫm nghĩ, bà ấy nghi ngờ hỏi.

Bà ấy hiểu tính tình con mình, nếu thật sự chỉ là một gia tộc nhỏ vô danh tiểu tốt thì Thi Liên Chu đã ngay thẳng mà nói “không biết” nhưng anh có thể nói đến đó cũng đủ để thấy nhà họ Dương này cũng không chỉ là “gia đình thương nhân” như thế.

Giang Kinh Xuân nghe nói như vậy thì nắm chặt tay mình.

Hai mắt anh ấy đỏ ngầu, cắn răng nói: “Là em trai tôi…”

Tuy Khương Chi không có tình cảm gì với nhà họ Giang, cô cũng không định nhúng tay vào nhưng Giang Kinh Xuân đã nói thì cô cũng nghe thử, dù sao Giang Noãn Xuân chỉ nói qua loa, đầu đuôi câu chuyện thế nào cũng chưa biết.

Trái lại Giang Kinh Xuân đã thỏa mãn sự tò mò của cô.

Sau khi nghe kể xong, Khương Chi chỉ có thể nói nhà họ Giang đúng là xúi quẩy.

Thật ra đây cũng chỉ là một câu chuyện máu chó “ngại bần yêu giàu” rất phổ biến mà thôi, đáng tiếc cũng vì như vậy nên mới dẫn đến huyết án.

Nhà họ Giang có ba anh em trai, người nhỏ nhất là Giang Hành Xuân, hai mươi bốn tuổi, chưa lập gia đình, làm nghề lái taxi, điều kiện như vậy cũng được xem là tốt, đáng tiếc tính tình nóng nảy, dễ kích động, yêu đương với mấy đồng chí nữ đều không thành.

Lần này vất vả lắm mới có bạn gái, người ta còn rất xinh đẹp và cả hai đã chuẩn bị kết hôn.

Người nhà họ Giang tràn đầy phấn khởi chuẩn bị tổ chức hôn lễ nhưng trước đó nhà gái đã thương lượng hai trăm đồng tiền hỏi cưới thế nhưng gần ngày cưới lại trở quẻ, thay đổi thành một ngàn.

Nguyên nhân chính là em trai của nhà gái cũng muốn lấy vợ, mà lễ hỏi cưới là một ngàn đồng.

Thế này là thế nào?

Thế này khác gì bán con gái lấy tiền cho con trai cưới vợ?

Trong lòng người nhà họ Giang đã cảm thấy không hợp ý. Nói thật thì với nhà họ Giang mà nói một ngàn đồng cũng không tính là nhiều nhưng hành vi này của nhà gái khiến người ta cảm thấy không khác gì ăn phải một con ruồi, vô cùng buồn nôn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận