Trở Về Thập Niên 80: Trở Thành Nữ Phụ Bán Con Đổi Lương Thực

Chương 514: Hội Tam Hợp

Chương 514: Hội Tam Hợp

Sắc mặt của Hoắc Thế Hân tái nhợt, đứng đằng sau Hoắc Thế Chi, vươn tay kéo váy cưới của cô ta: “........Chị, phải làm sao đây?”

Sắc mặt của Hoắc Thế Chi cũng tái nhợt, nhưng bình tĩnh hơn một chút so với Hoắc Thế Hân, cô ấy nói: “Em đi ra ngoài trước đi, chị có mấy lời muốn nói với Cố Tuyển.”

Hoắc Thế Hân hơi khựng lại, do dự một lát, cuối cùng vẫn cắn môi rời khỏi phòng trang điểm.

Khi cô ta đi ngang qua Cố Tuyển, ánh mắt của cô ta không tự chủ liếc nhìn khuôn mặt của anh ấy, trong ánh mắt mang theo sự ảm đạm.

Hoắc Thế Chi nhìn theo bóng lưng của em gái, sửng sốt một lát rồi mỉm cười nói: “Anh vẫn có sức hấp dẫn như xưa.”

Cố Tuyển lau khóe miệng, im lặng một lát, mới từ từ nói: “Thực xin lỗi.”

Là do anh ấy cố ý gây sự với Ân Đình.

Hôm nay, trường hợp càng hỗn loạn càng tốt, khiến nhà họ Hoắc sứt đầu mẻ trán, như vậy bọn họ càng có thể dễ dàng đưa đứa trẻ rời đi.

Mặc dù hơi cảm thấy xin lỗi với Hoắc Thế Chi, nhưng anh ấy cũng không còn cách nào khác, hồi còn đi học, Ân Đình học trên anh ấy hai khóa thường xuyên tụ tập một nhóm côn đồ để tấn công các học sinh đến từ đại lục trong trường, mối quan hệ đối địch giữa hai người họ cũng không phải bởi vì Hoắc Thế Chi mới có.

Hơn nữa, cho dù là Ân Đình trước đây hay bây giờ thì đều chưa từng thích Hoắc Thế Chi.

Hoắc Thế Chi nghe xong lời xin lỗi này của Cố Tuyển, đột nhiên cười nói: “Có gì mà phải xin lỗi chứ, em không quan tâm lắm.”

Cô ta nói cười xong, lại cụp mắt xuống, giọng nói có vẻ cay đắng, tự giễu, lại nhẹ đến mức khiến người ta không thể nghe được: “Chỉ là……em còn cho rằng anh sẽ thật sự điên cuồng vì em một lần, chỉ một lần thôi.”

Cố Tuyển không biết có nghe được hay không, nhưng anh ấy lại nói: “Thật xin lỗi.”

Nói xong liền quay người rời đi.

Hoắc Thế Chi dùng ánh mắt đau thương nhìn theo bóng lưng anh ấy, đôi mắt đỏ hoe.

……

Boong tàu.

Khương Chi nhìn một chiếc du thuyền to lớn khác đang chắn ngang trước du thuyền của bọn họ, nhìn Thi Liên Chu đứng bên cạnh, hơi kinh ngạc nói: “Anh làm à?”

Đôi mắt đen nhánh sâu thẳm của Thi Liên Chu lóe lên hai cái, giọng điệu lạnh lùng: “Mọi chuyện nhất định phải càng thêm thú vị mới hay được.”

Ở bên kia, Hoắc Thế Vinh và Ân Thiên Bật nhìn về phía trước du thuyền khác với đội ngũ mặc đồ đen đông đúc trên thuyền, sắc mặt nhất thời trở nên khó coi.

Bọn họ còn chưa kịp nói gì, trong đám đông đã có người thốt lên với vẻ kinh ngạc, khó tin.

“Là người của hội Tam Hợp [1]? Sao bọn họ lại đến đây?”

[1] Hội Tam hợp (三合会): Hay còn còn có tên gọi là Hội Tam Hoàng hoặc xã hội đen; Hắc đạo; Là tổ chức bí mật chống Mãn Thanh, tiền thân của nó là Thiên Địa Hội, địa bàn hoạt động chủ yếu và hội sở đặt tại Hồng Kông, Ma Cao.

“Hội Tam Hợp? Nhà họ Hoắc và nhà họ Ân từ trước đến nay chưa bao giờ dính líu quá nhiều đến những kẻ ngoài phòng pháp luật này mà!”

“Người của Hội Tam Hợp hơi một chút là bắt đầu nổ súng lấy máu, bọn họ sẽ không ra tay với chúng ta chứ?”

“……”

Trong lúc nhất thời khiến lòng người cảm thấy lo sợ.

Hoắc Thế Vinh và Ân Thiên Bật liếc nhìn nhau, trong lòng đều hiểu sự việc càng ngày càng rắc rối.

Hội Tam Hợp ở Hồng Kông có nguồn gốc với Hồng Môn, chính là Thiên Địa Hội ở thời nhà Thanh.

Địa bàn của Hội Tam Hợp đông đảo, các thuộc hạ dưới trướng đều vô cùng tàn nhẫn, cũng từng xuất hiện những vụ giết người xảy ra trên đường phố, là sự tồn tại khiến người Hồng Kông nghe thôi cũng phải sợ hãi.

Mặc dù theo sự thay đổi của thời đại, Hội Tam Hợp cũng đã phát triển trong các lĩnh vực giải trí, bất động sản, điện ảnh và một số lĩnh vực khác, tạo thành một hệ thống hiện đại hùng mạnh, nhưng bản chất khát máu của bọn họ vẫn khó mà sửa đổi, cho dù là xã hội thượng lưu ở Hồng Kông cũng phải kiêng nể bọn họ mấy phần.

Bạn cần đăng nhập để bình luận