Trở Về Thập Niên 80: Trở Thành Nữ Phụ Bán Con Đổi Lương Thực

Chương 563: Hiểu Rõ Địch Ta

Chương 563: Hiểu Rõ Địch Ta

Hoa nở hai đầu, mỗi bên một cái.

Chuyện ở Khương Gia thôn tạm thời bị gác lại, Khương Chi về lại xưởng, ngồi ở trước bàn, vẻ mặt như có suy tư gì đó.

Cô thật sự không ngờ tới cô không phải là con của lão Khương gia, trước không nói tới chuyện này có bao nhiêu khiếp sợ, nhưng kỳ lạ thì lại có, dù sao thì gương mặt này của cô cũng có vài phần tương tự như là Bạch Hương Chi, nếu không trong suốt nhiều năm như vậy lại không có một ai nghi ngờ gì cả.

Khi trở về, Vân Tường vẫn nắm tay rất chặt, phẫn nộ và bất lực, nhưng cái cảm xúc này đã tan thành mây khói khi nhìn thấy Khương Chi.

Bà ấy có chút xấu hổ, nhẹ giọng nói: “Bà chủ…”

Khương Chi rót hai chén nước, nhẹ nhấp một ngụm, vẻ mặt lạnh nhạt nói: “Nói một chút đi.”

Cô sẽ không nhận người thân, nhưng mà hoàn toàn không biết gì về nhà ba mẹ ruột mình thì cũng không được, nếu như lại là một đám người không khác gì với đám người của Khương gia thì cô muốn tiên hạ thủ vi cường, không muốn dính dáng tới một đám cao da chó cứ dính chặt vào tay.

Đôi tay của Vân Tường nắm ly nước, ngước mắt lên nhìn Khương Chi, biết cô muốn nghe cái gì nên bà ấy cũng không chần chờ nữa, nói ra tất cả những chuyện mà bà ấy biết.

Khương Chi lẳng lặng nghe, lâm vào suy tư.

Nhà họ Giang, định cư ở Thanh Thị.

So sánh với nhà lão Khương thì nhân khẩu ở nhà họ Giang cũng rất đông đúc, hoàn toàn khác với nhà họ Khương, không phải toàn là con gái, mà là sinh được ba trai một gái, người con gái này, chính là Giang Noãn Xuân, có lẽ nên nói là cô thì thích hợp hơn một chút.

Lại nói tiếp về nhà họ Giang, đúng thật là có quan hệ sâu xa với đại lão Quân Chính.

Ông Giang tên là Giang Du, là người Thượng Kinh, trong nhà làm chính trị, ở Thượng Kinh cũng được coi như là gia tộc trung lưu, sau khi đi học thì lại gặp được bà Giang là Thẩm Hoan, hai người có thể nói là nhất kiến như cố.

Những tình tiết phía sau thì lại rất máu chó.

Tổ tiên của nhà Thẩm Hoan xuất thân từ địa chủ là thành phần không tốt, so sánh với nhà họ Giang ở Thượng Kinh thì một trên trời một dưới đất, nhà họ Giang không muốn cho con trai cưới Thẩm Hoan, tuy nhiên Gian Du đã quyết tâm, cuối cùng vì quá yêu nên đã đoạn tuyệt quan hệ với gia tộc.

“Chuyện này cũng do tôi ngẫu nhiên nghe được lúc mẹ và dì nhỏ nói chuyện với nhau”, Vân Tường trầm ngâm nói.

Bà ấy thật sự thích Khương Chi, cho nên cũng không có giấu diếm việc của nhà họ Giang, nếu như cô thật sự là con gái của nhà họ Giang, là em họ của bà ấy, thì đây đúng là chuyện rất tốt.

“Vậy sao.” Khương Chi không mấy hứng thú.

Cô thật sự không quan tâm đến dòng dõi nhà họ Giang như thế nào, hơn nữa nhà họ Giang ở Thượng Kinh cũng rất xa xôi, nhiều năm như vậy mà nhà họ Giang vẫn không đi tìm đứa con trai Giang Du này, đủ để chứng minh là bọn họ đã hoàn toàn coi ông ấy không tồn tại.

Giang Du và Thẩm Hoan công tác ở Học viện Mỹ thuật, bây giờ đang làm công việc vẽ tranh sách, đều là công việc chính thức, tiền công cũng không ít.

Theo lý thuyết thì Giang Noãn Xuân sẽ không rời khỏi nhà họ Giang giàu có, ngàn dặm xa xôi chạy từ Thượng Kinh đến trấn Đại Danh tìm cô, cô ta chạy tới cũng có thể chứng minh một chuyện, nhà họ Giang đã xảy ra chuyện.

Khương Chi nghĩ, giọng nói của cô mang theo vài phần không để ý, nói suy đoán của mình ra cho Vân Tường.

“Không thể nào?” Vẻ mặt Vân Tường khiếp sợ, hít một hơi khí lạnh.

Nhưng cẩn thận nghĩ lại, nếu như nhà họ Giang vẫn còn giàu có như trước, thì không lý nào Giang Noãn Xuân lại chạy tới một nơi hẻo lánh như trấn Đại Danh, hơn nữa sao cô ta lại có thể biết thân thế của cô?

Vân Tường có chút đứng ngồi không yên, sắc mặt nôn nóng nói: “Không được, bà chủ, tôi phải trở về nói với mẹ tôi một tiếng.”

Nhà dì nhỏ đối xử với nhà bọn họ không tồi, nếu như thật sự xảy ra chuyện gì thì bọn họ cũng không thể đứng ngoài cuộc được.

“Trở về đi.” Khương Chi nhàn nhạt nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận