Trở Về Thập Niên 80: Trở Thành Nữ Phụ Bán Con Đổi Lương Thực

Chương 872: Người Đẹp Ai Mà Chả Thích

Chương 872: Người Đẹp Ai Mà Chả Thích

Ân Đình véo cằm cô ta, lắc lắc, trên mặt đột nhiên nở nụ cười rạng rỡ nói: “Trần Cẩm, cô có biết hậu quả cho việc tự cho là thông minh là gì không?”

Đồng tử của Trần Cẩm co rút, vội vàng nói: “Tôi biết Khương Chi chắc chắn muốn nhúng tay vào ngành buôn bán đồ cổ, anh không thể giết tôi, tôi còn có tác dụng, tôi còn có tác dụng mà!”

Những lời này quả nhiên có tác dụng, Ân Đình thả lỏng tay ra, nheo mắt trầm ngâm nói: “Ồ, kinh doanh đồ cổ sao?”

Trần Cẩm liên tục gật đầu, chỉ sợ bản thân lại chậm một chút, điều chờ đợi cô ta đằng sau sẽ là cuộc sống như địa ngục.

Cô ta đã từng sa đọa vào nơi phong trần, lòng kiêu ngạo đã sớm bị mài giũa sạch sẽ, sau khi trải qua cuộc sống mà Hoắc Thế Vinh mang cho, làm sao cô ta có thể bằng lòng quay lại nơi như vậy, trở thành một người phụ nữ chỉ có thể hầu hạ người khác chứ?

Từ bà hai kiêu ngạo của gia đình nhà họ Hoắc, rồi lại biến thành tình nhân của Ân Đình, sự chênh lệch này khiến cô ta cảm thấy sống không bằng chết.

Trần Cẩm rùng mình nói: “Cô ta nhất định sẽ kinh doanh đồ cổ, tôi có thể giúp anh! Đến lúc đó, anh có thể nhờ việc làm ăn này đến gần cô ta, chỉ cần khiến cô ta thả lỏng cảnh giác, vậy thì sau này không phải anh muốn làm gì thì làm sao?

Sắc mặt Ân Đình trở nên lạnh lẽo.

Một lúc lâu sau, hắn ta chăm chú nhìn vào Trần Cẩm, rồi cười cười nói: “Trần Cẩm, cô đang muốn báo thù cho Hoắc Thế Vinh à?”

Cả người Trần Cẩm khẽ run lên, vẻ mặt sợ hãi mơ hồ hiện lên chút dữ tợn.

Cô ta không nói gì, nhưng Ân Đình cũng không phải kẻ ngốc, hắn ta tất nhiên hiểu được sự thù hận trong lòng cô ta.

Hắn ta là người dụ dỗ cô ta vào cảnh sa đọa, Hoắc Thế Vinh lại là người đã cứu cô ta ra khỏi cảnh khốn cùng đó, thậm chí còn cho cô ta sự tự do, giàu có, danh vọng, quyền lợi và nhiều thứ khiến người ta mong muốn mà khó có thể có được, nhưng tất cả những điều này đều kết thúc sau cái chết của Hoắc Thế Vinh.

Có thể nói, chính kẻ giết chết Hoắc Thế Vinh đã khiến Trần Cẩm lại lần nữa rơi vào trong bùn lầy.

Sau khi cô ta trải qua cuộc sống thượng lưu rồi, làm sao có thể chịu đựng được những khổ sở này nữa?

Ân Đình nheo mắt lại, giọng điệu nguy hiểm nói: “Người giết Hoắc Thế Vinh không phải là Khương Chi, mà là Thi Liên Chu và Nguy Di, cô có hiểu không?”

Trần Cẩm ngẩng đầu, cô ta đã đoán được cái chết của Hoắc Thế Vinh có liên quan mật thiết đến Khương Chi, cô ta cũng biết Nguy Di sẽ ra tay là vì Thi Liên Chu, nhưng Thi Liên Chu và Nguy Di không phải là người mà cô ta có thể báo thù được, cho nên sự thù hận trong lòng cô ta chỉ có thể đặt lên người Khương Chi.

Nếu không phải do Khương Chi vượt ngàn dặm xa xôi đến Hồng Kông để đón con mình về thì tất cả những chuyện sau đó đều sẽ không xảy ra!

Đều do cô ta!

Nhưng mà bây giờ Ân Đình lại đang nói gì?

Cảm xúc trong lòng Trần Cẩm nhất thời dao động mãnh liệt, cô ta nhìn chằm chằm Ân Đình cười nói: “Xem ra Khương Chi thật sự trở thành người được yêu thích mới trong lòng của anh, vợ thì bị bỏ ở nhà không để ý đến, vui vẻ háo hức chạy đến Bắc Kinh.”

Mặc dù bữa tiệc lần trước của hai nhà Hoắc n bị xáo trộn hỏng bét, nhưng việc liên hôn của hai nhà lại không hề bị ảnh hưởng.

Ân Đình và Hoắc Thế Chi vẫn trở thành vợ chồng, mặc dù chỉ là đôi vợ chồng trên danh nghĩa.

Ân Đình khẽ hừ một tiếng, nhưng lại rất vui vẻ gật đầu nói: “Người đẹp, ai mà không thích chứ?”

Bạn cần đăng nhập để bình luận