Trở Về Thập Niên 80: Trở Thành Nữ Phụ Bán Con Đổi Lương Thực

Chương 544: Dùng Người

Chương 544: Dùng Người

Mỗi ngày, người đến nhà xuất bản mua báo cũng không ít, mấy người bán hàng tay chân nhanh nhạy thu tiền, đưa báo, Khương Chi cũng không chú ý đến nhiều, cô đi thẳng vào văn phòng của Phó Đông Thăng.

Nghe thấy tiếng động, Phó Đông Thăng đang vùi đầu xử lý bài viết lập tức đứng lên đón tiếp: “Bà chủ, sao cô lại đến đây?”

“Mẫn Đào đã rơi đài, chuyện của trấn Đại Danh đã đến lúc cần lên mặt báo rồi, ông tự mình viết bản thảo đi, đến xưởng chế biến thịt phỏng vấn Tôn Binh và Vương Vũ Điệp, con gái của họ là Tôn Kiều Kiều cũng là một trong những người bị hại trong đường dây buôn người ở trấn Đại Danh này.”

“Có một số thứ cần chi tiết hơn thì đến sở cảnh sát, trực tiếp phỏng vấn cảnh sát Dương, Dương Nghị.”

Vân Tường đi theo Khương Chi vào đây vừa nghe thấy cô nói mấy lời này, cô ấy đã hít vào một hơi khí lạnh, đôi mày liễu nhíu lại: “Bà chủ, chúng ta khó mà đăng tin này, rất dễ rước họa vào thân!”

Khương Chi khẽ cười: “Trấn Đại Danh nhóm lửa tự thiêu, ai cũng không trốn được, bây giờ còn có dư luận trong xã hội, nếu có cháy cũng không cháy đến chỗ chúng ta.”

Lẽ ra bọn buôn người kia phải bị trừng trị sớm hơn, vì vậy chuyện này càng làm ầm ĩ lên thì càng tốt.

Phó Đông Thăng gật đầu, trên mặt vô cùng nghiêm túc.

Ông ấy biết bà chủ của mình giao thiệp rộng rãi, vả lại thế lực đen tối ở trấn Đại Danh này đúng là phải bị công bố đả kích một phen, nói không chừng còn có tác dụng giết gà dọa khỉ, để bọn chúng biết kiêng kỵ hơn.

Ngón tay mảnh khảnh của Khương Chi gõ nhẹ lên mặt bàn, cô quay đầu nhìn Vân Tường, giọng nói rất thản nhiên: “Còn một việc nữa, tôi chuẩn bị mở một xưởng may, tôi muốn để Vân Tường đến đó làm phó xưởng.”

Vân Tường giật mình: “Phó xưởng sao?”

Phó Đông Thăng cũng sững sờ nhưng sau đó ông ấy lại cười khổ: “Bà chủ, cô làm như vậy chẳng phải muốn làm khó tôi sao? Hiện tại Vân Tường là người phụ trách vận hành máy in trong nhà xuất bản, tuy chúng ta đã tuyển dụng thêm hai trợ lý hỗ trợ nhưng vẫn không thể gánh nổi số lượng in ấn rất lớn của nhà xuất bản. Bây giờ cô còn muốn đưa Vân Tường đi, vậy nhà xuất bản của chúng ta phải làm thế nào?”

Đuôi mắt Khương Chi hơi nhếch lên, cô cười nói: “Chỉ cần Vân Tường đồng ý đi thì vẫn có cách khác để xử lý khó khăn này. Thế nào, bà có hứng thú không?”

Lần trước, bộ váy nhung màu đen mà Vân Tường đã làm cực kỳ tốt, đủ thấy được bà ấy có tài năng, nhân tài như vậy lại phải dính chặt với máy in trong nhà xuất bản thế này thì rất đáng tiếc. Vả lại khí chất và dáng vẻ bên ngoài của Vân Tường rất tốt, nếu mở xưởng may quần áo, để bà ấy tự làm người mẫu cũng tốt.

Còn về nhà xuất bản, bây giờ đã bắt đầu bước vào trạng thái ổn định, cộng thêm (Truyện Anh Hùng Xạ Điêu) bùng nổ thì nhà xuất bản Thanh Phong Du sẽ nổi tiếng, cô không sợ không tuyển được thợ in.

Nói tóm lại, điều Vân Tường đến xưởng may sẽ càng thể hiện được giá trị tài năng của bà ấy.

P/s: Hôm nay dừng ở đây nha cả nhà, mai có chương mới mình lại đăng tiếp ah

Bạn cần đăng nhập để bình luận