Trở Về Thập Niên 80: Trở Thành Nữ Phụ Bán Con Đổi Lương Thực

Chương 603: Hóa Ra Là Người Quen

Chương 603: Hóa Ra Là Người Quen

Ôn Hoa Anh thấy Đan Uyển nghe không hiểu, có chút vội vàng, đập bàn một cái, muốn nói lớn hơn một chút nhưng lại sợ bị người khác nghe thấy, chỉ có thể hạ giọng, nhưng vẫn không giấu được sự vui mừng nói: “Lão ngũ, đêm qua thằng bé dẫn một cô gái về phòng!”

Hai mắt Đan Uyển mở to, miệng hơi hé nói: “Một cô gái?”

“Ừm! Đúng vậy đấy! Một cô gái rất xinh đẹp!” Ôn Hoa Anh mỉm cười nói, trong đôi mắt phượng tràn đầy ý cười.

Mãi một lúc lâu sau, Đan Uyển mới tiêu hóa được tin tức này, dù sao thì chú út Thi Liên Chu cũng không phải là người giống như sẽ lấy vợ, không ngờ lần này chưa kết hôn đã dẫn theo một cô gái đến gặp mẹ mình, mặc dù việc ở qua đêm với nhau không thích hợp, nhưng nghĩ đến tính tình của cậu em chồng này, cô ấy lại cảm thấy hết sức bình thường.

Từ xưa đến nay, Thi Liên Chu là người muốn làm gì thì làm, ngay cả cha chồng của cô ấy còn không quản lý được, chứ nói gì đến họ?

Tuy nhiên, Đan Uyển thực sự tò mò về đối tượng của Thi Liên Chu.

Thi Nam Châu cũng chớp mắt, trên khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo tràn đầy kinh ngạc, cô bé sắp có thím nhỏ rồi sao?

……

Hai người ăn mặc chỉnh tề xong rồi ra khỏi phòng, đi thang máy xuống dưới tầng.

Phương chi cũng từ trong lời nói của Thi Liên Chu biết được lần này mấy người họ đến thành phố Thanh là để tham dự đám cưới của Lê Đăng Vân và Trương Nhân, hơn nữa không chị có mẹ của anh ấy mà còn có cả chị dâu thứ hai, cũng chính là vợ của Thi Ninh Chu, Đan Uyển, và nữ chính trong tiểu thuyết Thi Nam Châu.

Lần gặp người lớn này của cô chẳng khác gì không trâu bắt chó đi cày, nhưng mà sau khi trải qua cuộc gặp xấu hổ vừa rồi, sự lo lắng trong lòng cô cũng vơi đi phần nào, dù sao cô cũng không phải cô gái quê mùa không hiểu gì cả.

Hai người đi xuống dưới tầng, đến nhà ăn.

“A Chi, bên này, bên này!” Ôn Hoa Anh vẫn luôn chú ý đến thang máy, vừa nhìn thấy Khương Chi lập tức đứng dậy vẫy tay, dáng vẻ tươi cười đó trông còn vui hơn cả khi gặp con gái ruột của mình.

Phản ứng của Thi Nam Châu cực kỳ nhanh chóng, quay đầu nhìn một cái, lập tức sợ đến mức đứng bật dậy, hét lên: “Dì Chi Tử?!”

Đan Uyển vốn đang nhìn Khương Chu, nhưng khi nghe được câu nói kia của con gái, cô ấy không khỏi giật mình, khó hiểu hỏi: “Nam Châu, sao vậy? Con quen cô ấy à?”

Thi Nam Châu ngơ ngác gật đầu, cả người đều chưa lấy lại được tinh thần.

Cô bé không ngờ rằng ‘thím nhỏ’ tương lai mà bà và mẹ cô bé vừa nhắc đến lại chính là mẹ của Tiểu Qua.

Chuyện này là sao đây?

Tuy rằng có chút sợ chú nhỏ, nhưng nghĩ đến danh tiếng của Khương Chi Tử ở trong thôn Khương gia, cùng với hành động bán con đổi lấy thức ăn của cô thì trong lòng cô bé lại cảm thấy không thích nổi, cũng cảm thấy cô không xứng với chú nhỏ của mình.

Nhưng mà cô bé cũng hiểu biết một chút tính tình và tính cách của chú nhỏ, chuyện mà chú ấy đã quyết định thì không ai có thể thay đổi được.

Cô bé có chút không hiểu được, tại sao một người kiêu ngạo và lạnh nhạt như chú nhỏ lại đồng ý cưới một người phụ nữ đã từng sinh con, còn đồng ý trở thành cha dượng của người khác như vậy? Nghĩ đến sau này sẽ cùng Tiểu Qua trở thành chị em họ, tâm tình của Thi Nam Châu cảm thấy có chút phức tạp.

Đối với cô bé mà nói, Tiểu Qua là người duy nhất mang lại hơi ấm cho cô bé trong những năm tháng khó khăn đó.

Bạn cần đăng nhập để bình luận