Trở Về Thập Niên 80: Trở Thành Nữ Phụ Bán Con Đổi Lương Thực

Chương 606: Phải Nói Chuyện Này Với Mẹ Chồng

Chương 606: Phải Nói Chuyện Này Với Mẹ Chồng

Đan Uyển ngẫm nghĩ, rồi ôn hòa nói: “Có lẽ cũng không phải chỉ vì xinh đẹp.”

Cô ấy im lặng một lúc lâu, sau đó mới lên tiếng một lần nữa: “Nam Châu, chuyện của chú út con, chú ấy muốn thế nào thì thế nấy, chúng ta không cần phát biểu bất kỳ ý kiến gì, biết không?”

“Vì sao? Chú út cũng là người nhà của chúng ta mà.” Thi Nam Châu thật sự không hiểu lắm.

Đan Uyển mấp máy môi, nói thật: “Chuyện này thật sự không phải chuyện chúng ta có thể quản.”

Ngón tay của Thi Nam Châu vặn vẹo vào nhau, thấp giọng nói: “Thế nhưng Khương Chi Tử đã có bốn đứa bé, thanh danh ở trong thôn cũng rất xấu, tuy không biết dì ấy dùng cách gì để chú út thích mình nhưng nếu để ông nội và bà nội biết được chuyện này, nhất định họ sẽ không đồng ý.”

“Bốn đứa bé?” Đan Uyển giật mình, hít vào một hơi khí lạnh.

Sắc mặt cô ấy tái mét, hoàn toàn không ngờ Thi Liên Chu lại chọn một người phụ nữ đã từng kết hôn còn sinh bốn đứa bé, người như vậy tuyệt đối không thể bước vào nhà họ Thi, thế nhưng ngẫm lại với tình tình của chú út thì…

Đan Uyển cũng đau đầu.

Cô ấy nhớ đến dáng vẻ vui mừng của bà cụ thì môi đã mím chặt. Một khi chuyện này bị chọc thủng, tuyệt đối sẽ tạo nên sóng to gió lớn ở nhà họ Thi, một người phụ nữ đã sinh bốn đứa bé, chỉ là không biết Thi Liên Chu có bị kéo vào tai tiếng kẻ xấu phá hoại gia đình người khác hay không.

Nếu Thi Liên Chu vẫn kiên trì, nói không chừng sẽ bị trục xuất khỏi nhà họ Thi.

“Nam Châu, con nói thật chứ? Người phụ nữ kia thật sự đã kết hôn và sinh bốn đứa bé sao?” Đan Uyển nắm chặt tay Thi Nam Châu, tông giọng cũng thấp xuống, gương mặt dịu dàng trở nên cực kỳ nghiêm túc.

Nếu thật sự như những gì con gái mình đã nói, Đan Uyển nhất định phải nói ra, tránh cho chuyện đi quá sâu, sau này sẽ không thể cứu vãn được.

Thi Nam Châu sững sờ, nhỏ giọng nói: “Dì ấy chưa kết hôn, cũng bởi vì chưa kết hôn mà đã sinh con nên mới bị người trong nhà đuổi đi.”

Đan Uyển trừng hai mắt đến căng tròn, bàn tay cứng đồ, cô ấy vốn cho rằng kết hôn sinh con đã là đủ chấn động rồi, không ngờ vẫn chưa đủ. Khương Chi này quả nhiên không đơn giản, chưa lập gia đình đã sinh con, còn có thể khiến Thi Liên Chu thắm thiết với cô như vậy.

Nói thật thì chưa lập gia đình mà sinh con và kết hôn rồi sinh con là hai quan niệm bất đồng nhưng đều khó xử lý tương tự nhau.

Thi Liên Chu và Khương Chi không phù hợp.

Đan Uyển nhíu mày, ngẫm nghĩ rồi nói với Thi Nam Châu: “Con ở trong phòng đợi mẹ, mẹ xuống lầu tìm bà của con, chuyện này vẫn không nên gạt bà ấy.”

Đan Uyển nghĩ hành động của mình không phải xen vào việc của người khác, cô ấy chỉ sợ chuyện này càng đi sâu thì càng khó kết thúc.

Nghĩ đến gió tanh mưa máu có thể xảy ra trong tương lai, chẳng bằng triệt để ngăn chặn trước khi nó xảy ra thì tốt hơn.

Dứt lời, Đan Uyển xoay người ra khỏi phòng.

Thi Nam Châu mím chặt môi, mấy ngón tay cũng xoắn lại với nhau.

Cô bé cảm thấy rất mâu thuẫn, một bên thì chán ghét Khương Chi Tử có tiếng xấu trở thành thím của mình, một bên lại nhớ đến Tiểu Qua, trong lòng cô bé có cảm xúc rất phức tạp, hoàn toàn không biết nên phản ứng thế nào.

Mà bên kia, Đan Uyển đã bước nhanh xuống lầu, cô ấy nhìn xung quanh khắp nhà ăn một vòng mới phát hiện mấy người Thi Liên Chu đã đi rồi.



Bạn cần đăng nhập để bình luận