Trở Về Thập Niên 80: Trở Thành Nữ Phụ Bán Con Đổi Lương Thực

Chương 828: Chứng Nhận Kết Hôn

Chương 828: Chứng Nhận Kết Hôn

Ban đầu Ôn Hoa Anh vui mừng, nhưng sau đó bà ấy lại nhìn Khương Chi, hơi do dự nói: “Chúng ta vẫn chưa thương lượng chuyện lễ nạp thái đâu!”

Khương Chi bật cười, lễ nạp thái?

Bà Thi đúng là người có tính tình rất tốt, con trai lấy vợ, bà ấy còn chủ động nhắc đến chuyện sính lễ.

Vào những năm tám mươi, sính lễ kết hôn có ba thứ lớn: xe đạp, một chiếc đồng hồ đeo tay và một chiếc máy khâu.

Thi Liên Chu nói với giọng bình tĩnh, không nhanh không chậm: “Cha mẹ không cần lo chuyện sính lễ.”

Bà Thi nhếch miệng, tỏ vẻ không vui.

Bà ấy là một người mẹ, sao có thể không chuẩn bị sính lễ cho con trai mình? Nếu không có chút hình thức nào, sao bà ấy còn có cảm giác cưới vợ cho con trai chứ?

Thi Lam Chu cau mày nói: “Cha mẹ hai bên còn chưa gặp mặt, lát nữa hai đứa đi lấy giấy chứng nhận thì không thích hợp phải không?”

Cô ta cũng biết mình không nên can thiệp vào chuyện này, nhưng nghĩ đến chuyện hôm nay Khương Chi mới đến nhà lần đầu tiên, bọn họ đã chuẩn bị chính thức đi lấy giấy chứng nhận kết hôn, cô ta có chút không thích ứng được với sự thay đổi này, cho nên không nhịn được mà mở miệng.

Hơn nữa, trong lòng Thi Lam Chu còn mơ hồ có loại suy nghĩ muốn kéo dài thời gian, có thể kéo dài bao lâu thì kéo dài bấy lâu.

Ánh mắt Ôn Hoa Anh nghiêm nghị, bà ấy vừa định mở miệng nói thì Tiểu Qua ngẩng đầu nhìn Khương Chi: “Mẹ ơi, lấy giấy chứng nhận là gì?”

Ánh mắt bà ấy lập tức trở nên hiền lành, mỉm cười nói: “Lấy giấy chứng nhận chính là kết hôn, sau này cha mẹ cháu sẽ ở chung với nhau, cả nhà cháu sẽ sống chung với nhau, như vậy cháu có vui không nào?”

“Thật sao? ?” Tiểu Qua trợn to hai mắt, ngạc nhiên đến mức không khép miệng được.

Vẻ mặt khoa trương của cậu bé khiến người lớn bật cười, ngay cả vẻ mặt lạnh lùng của Thi Bỉnh Thiên cũng dịu đi rất nhiều.

Những ngày này, trong nhà tràn ngập tiếng cười của trẻ con, ông ấy cứ cảm thấy trong nhà có hơi người.

Bà Thi khẳng định mà nói: “Đúng vậy, cháu có vui không?”

Tiểu Qua vội vàng gật đầu, cậu bé nhìn Khương Chi cùng Thi Liên Chu vẻ mặt ngây thơ: “Vui ạ! Cha mẹ, chuyện này là thật ạ?”

Ý cười hiện lên trong đôi mắt Khương Chi, trong mấy anh em Tiểu Ngự, có lẽ chỉ có Tiểu Qua là thật sự vui mừng.

Cô nheo mắt nhìn những đứa nhỏ khác, Tiểu Ngự cúi đầu cầm thìa xúc cơm trong bát, nhìn có vẻ như đang lơ đãng, không có hứng thú với đề tài cha mẹ kết hôn và sống chung.

Tiểu Tông ngoan ngoãn ăn cơm, cảm xúc trong trẻo sâu thẳm bình tĩnh hiện lên trong đôi mắt, giống như cậu bé không nghe thấy lời này vậy.

Đối với Tiểu Tông, chuyện cha mẹ có kết hôn hay không, cũng không ảnh hưởng đến cậu bé quá nhiều, cho nên cậu bé hoàn toàn không để ý.

Tiểu Diệu mím môi, cô không nhìn ra được cậu bé vui mừng hay không, nhưng mà, rõ ràng cậu bé đã có chuẩn bị tâm lý với chuyện cha mẹ sẽ kết hôn, cho nên cũng không hề ngạc nhiên.

Trong số mấy đứa nhỏ, chỉ có Tiểu Qua là vui mừng tận đáy lòng.

Thi Lam Chu thấy lời nói của mình bị phớt lờ, cô ta mím môi không nói gì nữa.

Cao Nguyên Hương ngẩng đầu lên liếc nhìn cô ta rồi thầm cười lạnh, vậy mà Thi Lam Chu cũng học được thông minh rồi.

Ăn cơm xong, bà Thi gọi Khương Chi vào phòng.

“Đây, con cầm lấy đi.” Bà Thi lấy một bao lì xì rất dày từ trong tủ ra rồi đặt vào tay Khương Chi.

Bao lì xì nặng trĩu giống như được bao phủ trong sự ấm áp nồng đậm, khiến khuôn mặt hơi ngẩn ra của Khương Chi cũng dần dần trở nên ấm áp, trong lòng cô có một cảm giác vui sướng nhàn nhạt, cô nghĩ, có lẽ cảm giác vui sướng này được gọi là “sự công nhận của cha mẹ Thi Liên Chu” nhỉ.

“Lão ngũ có tính tình không tốt, con nên kiên nhẫn một chút, sau này nếu thằng bé ức hiếp ngươi, mẹ cũng không thể giúp con quá nhiều, nhưng mà, chúng ta có thể hợp tác mặc kệ thằng bé!” Lời nói của bà Thi có chút ấu trĩ, nhưng lại khiến Khương Chi cười đến nỗi lông mày cong cong.

Lúc Khương Chi bước ra khỏi phòng bà Thi, Thi Liên Chu đã đợi sẵn.

Hai người bọn họ phải đi làm giấy chứng nhận kết hôn rồi.

P/s: Hôm nay dừng chương ở đây nha cả nhà, chúc mọi người đọc truyện vui vẻ ah!!!

Bạn cần đăng nhập để bình luận