Trở Về Thập Niên 80: Trở Thành Nữ Phụ Bán Con Đổi Lương Thực

Chương 948: Kết Hôn Với Người Khác

Chương 948: Kết Hôn Với Người Khác

Tuy trái tim của Tiểu Ngự giống như sắp cất cánh bay đến huyện Thấm gặp Cận Phong Sa nhưng cậu nhóc cũng biết Cận Giai Giai có liên quan đến chuyện Cận Phong Sa giết người nên mới không nói gì, chỉ nắm chặt tay Khương Chi, trên gương mặt nhỏ đầy căng thẳng.

Khương Chi ôm vai cậu nhóc, ngẩng đầu nhìn Mạnh Lam: “Thôi Tử Tiện có an phận không?”

Mạnh Lam gật đầu: “Hôm qua tôi đã đi gặp, anh ta vẫn luôn ở trong nhà khách, cũng không ra ngoài, chỉ là tôi thấy tâm trạng anh ta không được tốt lắm, còn để trợ lý bên cạnh đi mua không ít rượu.”

Khương Chi híp mắt lại, cô không hỏi tiếp nữa.

Khoảng cách từ trấn Đại Danh đến Lan Hương không tính là quá xa, Mạnh Lam lái xe vừa ổn định vừa nhanh nên không mất bao nhiêu thời gian thì đã đến nơi.

“Gân đây đều là ngày lành tháng tốt nên không ít người kết hôn nhỉ.” Mạnh Lam cảm thán nói một câu.

Khương Chi nheo mắt nhìn ra. Cô nhìn ra cũng không phải vì Mạnh Lam nói có người kết hôn mà vì những mảnh pháo vung khắp ven đường ở Lan Hương, chữ “hỷ” dán trên đường đất vẫn chưa phai màu, xem ra gần đây trong thôn đúng là có chuyện vui.

Mà nhà có chuyện vui kia… Chính là nhà của Cận Giai Giai.

Trước cửa nhà cô ấy vẫn còn treo lồng đèn đỏ, trên cửa, trên tường đều dán chữ “hỷ” màu đỏ thẫm.

Vì xe của họ đến sớm nên lúc này khói bếp vẫn còn lượn lờ bốc lên khắp trong thôn, họ vừa đến trước cửa nhà Cận Giai Giai thì cửa sắt nhà cô ấy cũng mở ra, một người đàn ông với vẻ ngoài không khác gì tên lưu manh khoác áo khoác bước ra, trong tay anh ta còn bưng chậu nước hoa mẫu đơn màu đỏ thẫm, hất nước ra ngoài.

Trong miệng anh ta vẫn còn dính bọt kem đánh răng nhưng vừa nhìn thấy chiếc xe đỗ trước nhà mình thì giật mình, sau khi bình tĩnh lại mới thèm muốn mà bước lên sờ chiếc xe, trong miệng còn lẩm bẩm một câu: “Kẻ có tiền đúng là khiến người ta phải ghen tỵ.”

“Anh là ai?” Khương Chi bước xuống xe, nhíu mày nhìn người đàn ông này.

Trong lòng cô cũng đã có suy đoán, cô luôn cho rằng đầu óc của Cận Giai Giai chỉ để yêu đương, cô ấy sẽ tiếp tục thâm tình với Cận Phong Sa, thế nhưng Khương Chi không ngờ lại có chuyện này, Cận Phong Sa ngồi tù mới được mấy ngày thì Cận Giai Giai quay đầu đã gả cho người khác.

Vả lại trên người gã đàn ông này còn mang dáng vẻ lưu lanh, hiển nhiên không phải hạng người đứng đắn gì đó.

Lý Đông nhìn Khương Chi mà ngẩng người, tròng mắt anh ta sắp nhảy ra khỏi hốc mắt rồi, anh ta chưa bao giờ nhìn thấy cô gái nào đẹp như vậy.

Mạnh Lam chú ý đến vẻ mặt bỉ ổi của Lý Đông thì sa sầm mặt mũi, anh ấy bước nhanh mấy bước lên phía trước, túm chặt cổ áo anh ta, giọng nói lạnh lùng: “Không cần con mắt nữa, đúng không?”

Dáng người Mạnh Lam cao lớn, anh ấy vừa bước đến đã áp đảo dáng người nhỏ gầy của Lý Đông.

Lý Đông rụt cổ lại, không dám nhìn Khương Chi nữa, lắp bắp nói: “Anh… Anh đừng làm loạn! Ở đây là nhà tôi, chúng tôi, tôi…”

Khương Chi cau mày cắt ngang lời anh ta: “Cận Giai Giai đâu? Gọi cô ấy ra đây!”

Lý Đông ngơ ngác, sau đó anh ta tò mò hỏi: “Cô tìm vợ tôi làm gì?”

Hỏi xong, sắc mặt anh ta lại thay đổi, lo lắng nói: “Có phải cô ta lại gây ra chuyện gì bên ngoài rồi không? Ôi, vậy chuyện này cũng không liên quan gì đến tôi, không liên quan gì đến tôi đâu, tôi không biết gì hết. Tôi mới kết hôn với cô ta được ba ngày thôi, mấy người muốn trả thù gì đó thì tuyệt đối đừng tìm đến tôi!”

Lý Đông vừa dứt lời đã thoát khỏi tay Mạnh Lam, anh ta chạy vào nhà nhanh như một cơn gió.

“Mẹ, Cận Giai Giai đã kết hôn rồi sao?” Tiểu Ngự kéo tay Khương Chi, sắc mặt cũng trở nên kỳ lạ.

Tiểu Ngự cũng biết Cận Giai Giai thích lão Cận thế nào. Ha ha, thế mà lão Cận vừa bị tóm thì cô ấy đã kết hôn với người khác.

Bạn cần đăng nhập để bình luận