Trở Về Thập Niên 80: Trở Thành Nữ Phụ Bán Con Đổi Lương Thực

Chương 919: Phải Làm Sao Đây?

Chương 919: Phải Làm Sao Đây?

Khương Đinh Hương khác với Giang Noãn Xuân, cô ta chỉ có một mình, không có chồng cũng không có con cái, lại có khuôn mặt xinh đẹp tú lệ trời sinh, vừa nhìn đã khiến người ta yêu thích, cho nên Khương Đinh Hương vừa đến nhà họ Bạch đã lập tức trở thành người được tất cả mọi người yêu quý.

So sánh hai người, Giang Noãn Xuân liền cảm thấy oán hận trong lòng.

Cô ta cũng không nhàn rỗi, lén lút xúi giục anh họ Bạch La Lâm, bảo anh ta tìm một gia đình tốt để gả Khương Đinh Hương, nói không chừng có thể có được một mối hôn sự tốt, đến lúc đó anh ta ra ngoài uống rượu với người khác thì có ai mà không cho anh ta ba phần mặt mũi?

Nói đến đây, thì không thể không nói đến người đàn ông tên Bạch La Lâm này.

Bạch La Lâm là con trai duy nhất của anh trai Bạch Hương Chi, đáng tiếc từ nhỏ anh ta đã được nuôi dạy vô cùng hư vinh, khi lớn lên, anh ta cũng kết giao với nhiều người có bối cảnh gia đình, bưng trà rót nước làm tiểu đệ, chỉ vì muốn bước vào giới thượng lưu.

Đáng tiếc, mặc dù nhà họ Bạch cũng có chút tiền của nhưng chung quy vẫn không thể lên được mặt bàn.

Bạch La Lâm vẫn luôn mong muốn được ngồi ngang hàng với đám con cháu của những gia đình giàu có, sau khi nghe Giang Noãn Xuân nói xong thì anh ta lại nhìn Khương Đinh Hương xinh đẹp cảm thấy kế hoạch này có thể thực hiện được, cho nên anh ta lập tức lên kế hoạch, dẫn Khương Đinh Hương đến gặp một nhóm thanh niên giàu có ăn chơi.

Không nói đến chuyện dung mạo của Khương Đinh Hương xinh đẹp như thế nào, nhưng có lẽ bởi vì cô ta đã trải qua quá nhiều chuyện, nên trên người có cảm giác chán ghét thế tục nhưng lại nỗ lực vùng vẫy đầy mâu thuẫn, loại khí chất này rất khác biệt, lập tức lọt vào mắt xanh của một tên nhà giàu.

Đáng tiếc, tên nhà giàu đó đã kết hôn cách đó không lâu.

Bạch La Lâm do dự một chút, nhưng đối phương có địa vị quá cao, anh ta cũng không dám nói những lời từ chối, cho nên liền mặc kệ để tên nhà giàu kia đến quấy rầy Khương Đinh Hương, lúc đầu tên nhà giàu còn duy trì phong thái lịch sự, nhưng gần đây anh ta càng ngày càng quá đáng, hận không thể chuyển đến nhà họ Bạch ở.

Còn không phải sao, hai ngày trước, không biết ai đã đánh tên nhà giàu kia bị thương phải nhập viện, anh ta la hét bắt Khương Đinh Hương đến chăm sóc mình, nếu như cô ta không đến, vậy thì anh ta sẽ xử lý nhà họ Bạch giống như nhà họ Giang lúc trước vậy!

Nhắc đến nhà họ Giang, không ai quen thuộc hơn Giang Noãn Xuân.

Lúc này Giang Noãn Xuân mới ý thức được, thì ra cô ta đi một vòng, thì lại chọc đến Dương Thành Nam, tên ăn chơi của nhà họ Dương kia.

Giang Noãn Xuân không biết nên khóc hay hận, cô ta lại dẫn mấy đứa nhỏ bỏ chạy trong đêm, bây giờ vẫn chưa thấy bóng dáng, còn nhà họ Bạch thì rõ ràng muốn đẩy Khương Đinh Hương ra ngoài để bảo vệ chính mình.

Bạch Hương Chi nói xong, bà ta khóc đến nỗi nước mắt đầy mặt: “Con gái, con nói Đinh Hương, Đinh Hương phải làm sao đây?”

“Con quen biết sở trưởng của sở cảnh sát mà, hay là con nhờ ông ấy giúp con bé đi? Đời này Đinh Hương đã sống quá khổ rồi, sao con bé có thể trở thành tình... Tình nhân của một người có tiền nào đó chứ?” Bạch Hương Chi nhìn Khương Chi, thấy sắc mặt cô hơi lạnh thì giọng nói cũng dần dần trở nên yếu ớt.

Bà ta biết rằng mình không có mặt mũi nào để nói ra lời này, nhưng bà ta thực sự không còn cách nào khác.

Nếu không còn lựa chọn nào khác, bà ta cũng không thể ở lại nhà họ Bạch nữa, nói không chừng còn đắc tội với người nhà họ Dương nào đó, bà ta cũng từng nghe chuyện của nhà họ Giang rồi, kết cục như vậy nào chỉ có thể dùng từ thê thảm để hình dung?

Nếu bà ta cũng có kết cục như vậy, thà ngay từ đầu đừng đến thành phố Thanh còn hơn!

Bạn cần đăng nhập để bình luận