Trở Về Thập Niên 80: Trở Thành Nữ Phụ Bán Con Đổi Lương Thực

Chương 1036: Không Hiểu Rõ

Chương 1036: Không Hiểu Rõ

Chiếc trực thăng cuối cùng đã hạ cánh xuống Hồng Kông, trụ sở của hội Tam Hợp.

Sau khi xuống máy bay, Nguy Di sắp xếp chỗ ở cho Thi Liên Chu và Khương Chi rồi chạy đi gửi điện tín.

Trong phòng.

“Ngàn dặm xa xôi chạy đến nước Nhật gây một đống chuyện, rồi lại phủi mông rời đi, đúng là được thật đó.” Khương Chi nhìn Thi Liên Chu đang nửa ngồi nửa nằm ở giường, nếu không phải anh đột nhiên có hứng thú, cũng sẽ không đến nỗi suýt chút nữa chết ở nước Nhật.

May mắn thay, anh không sao cả, không ở lại nước Nhật vĩnh viễn giống như trong kết cục của tiểu thuyết.

Sau này, tốt nhất nên hạn chế đi đến những nơi xui xẻo như vậy thì tốt hơn.

Ý cười nhàn nhạt hiện lên trong đôi mắt Thi Liên Chu: “Tổ chức Yamaguchi hỗn loạn, cũng không phải đi vô ích.”

Một khi Oishi Kiyoshi chết, thế lực của tổ chức Yamaguchi sẽ được sắp xếp lại, ít nhất bọn họ không có thời gian quan tâm đến Hoa Quốc trong thời gian ngắn.

“Không biết nhà họ Hoắc thế nào rồi.” Khương Chí uống sữa, không nhịn được mà nghĩ đến Hoắc Thế Quang.

Bây giờ bọn họ đang đứng trên đất của Hồng Kông, không biết sau khi Hoắc Thế Quang trở về thì có kiểm soát được Thái Ngọc hay không.

Thi Liên Chu lắc đầu, nói với giọng lạnh lùng: “Hoắc Thế Vinh vừa chết, nhà họ Hoắc không thể làm ra chuyện gì lớn nữa.”

Mặc dù tổ chức Yamaguchi là người trực tiếp ra tay, nhưng nguyên nhân sâu xa là do nhà họ Hoắc khởi xưởng, nếu bọn họ không cấu kết với tổ chức Yamaguchi, Khương Chi cũng sẽ không suýt bị giết, món nợ này, anh chỉ mới thu một số tiền lãi mà thôi.

Khương Chi nhìn thấy sắc mặt hơi lạnh lùng của anh, mang theo sát ý nhàn nhạt, cô liền biết anh đang suy nghĩ gì.

Cô suy nghĩ một lúc rồi kể lại cho Thi Liên Chu mọi chuyện xảy ra ở thành phố Thanh, lúc này nhà họ Hoắc còn chưa lo xong cho bản thân, ngược lại bọn họ nên chú ý đến nhà họ Ân như hổ rình mồi và tên biến thái Ân Đình kia.

Nếu nhà họ Ân thực sự nuốt chửng nhà họ Hoắc, thì đó không phải là một tin tức tốt với bọn họ.

“ Ân Đình sao?” Thi Liên Chu cau mày.

Anh không biết trong thời gian Khương Chi trở về đã xảy ra nhiều chuyện như vậy, Mạnh Lam cũng không nói cho anh biết.

Khương Chi gật đầu: “Ừ, anh vẫn cần phải chú ý đến nhà họ Ân nhiều hơn.”

“Hoắc Thế Quang trở về Hồng Kông rồi à?” Thi Liên Chu nheo mắt hỏi.

Khương Chi sửng sốt một lát, gật đầu nói: “Hả? Về rồi, sao vậy?”

Anh nói: “Nếu Hoắc Thế Quang đã về, vậy thì không thể không có chút hành động nào được, tìm người nghe ngóng thì biết ngay thôi.”

. . .

Buổi trưa, sau khi người hầu trong nhà chuẩn bị xong bữa ăn, Nguy Di đi ra từ trong thư phòng.

Anh ấy cau mày, giống như đang gặp phải chuyện phỏng tay nào đó.

Thi Liên Chu múc một chén canh cho Khương Chi, nhướng mi nhìn Nguy Di ngồi đối diện: “Fujiwara Xuân Nại có chuyện rồi à?”

Nhắc đến cái tên này, Khương Chi cũng nhìn Nguy Di.

Anh ấy đã ngồi trong thư phòng gửi điện tín từ khi bọn họ trở về, chỉ để liên lạc với Fujiwara Xuân Nại để muốn biết kết cục cuối cùng của sự việc.

Nguy Di cau mày: “Tôi đã liên lạc với Xuân Nại nhưng không nhận được phản hồi.”

Anh ấy dừng lại rồi nói: “Người đóng quân ở nước Nhật nói rằng nhà họ Fujiwara đã liên hôn với con trai của thủ lĩnh Watanabe Kazuo của tổ chức Yamaguchi.”

Khương Chi hơi mở to mắt, Watanabe Kazuo?

Nếu cô nhớ không lầm thì Watanabe Kazuo là ông chủ thực sự của tổ chức Yamaguchi, hắn ta cũng là cấp trên trực tiếp của Oishi Kiyoshi, nhưng tại sao? Sao gia tộc Fujiwara lại liên hôn với Watanabe Kazuo? Điều này không hợp lý!

Hơn nữa, nếu Fujiwara Mishizuka đã đính hôn với Yumayani Taniichi, vậy thì ai sẽ kết hôn?

Thi Liên Chu hơi nhướng mày, ngạc nhiên nói: “Nguy Di, cậu quả thật không hiểu gì về Fujiwara Xuân Nại cả.”

Ánh mắt của Nguy Di hơi u ám, mỉm cười nói: “Ừ, tôi thật sự không hiểu”

Khương Chi nhất thời không nói nên lời.

Bạn cần đăng nhập để bình luận