Trở Về Thập Niên 80: Trở Thành Nữ Phụ Bán Con Đổi Lương Thực

Chương 577: Sắp Có Con Dâu Rồi

Chương 577: Sắp Có Con Dâu Rồi

Thi Liên Chu không có trả lời, anh lại trở về bộ dạng lạnh lùng bình tĩnh, tỏ vẻ không thèm quan tâm.

“Lão ngũ! Hôm nay em nhất định phải nói rõ ràng với chị, nếu em thật sự đang hẹn hò, vậy thì phải nói với Nguyên Trinh một tiếng, nếu không, chẳng phải cô ấy đã uổng công chờ đợi em ngần ấy năm trời sao?” Thi Lam Chu đặt đũa xuống, nào còn có thể ăn vào được nữa.

Thi Liên Chu khẽ chậc một tiếng, anh lạnh lùng nói: “Liên quan đéo gì đến tôi?”

Thi Liên Chu rõ ràng được sinh ra với một ngoại hình quyến rũ, khí chất lạnh lùng cao quý, mang dáng vẻ của một công tử lịch sự phong độ, nhưng anh lại tùy ý nói tục, nhưng khi anh nói tục thì đôi mắt hẹp dài sâu thăm thẳm của anh lại toát lên một sự quyến rũ khác lạ.

Sắc mặt Thi Lam Chu lúc xanh lúc trắng.

Mặc dù Thi Liên Chu vẫn luôn là người có bộ dáng hờ hững không quan tâm đến mọi chuyện như vậy, nhưng đây là lần đầu tiên anh tỏ ra không khách sáo với chị gái của mình.

Cũng chính vì sự không khách sáo đến như vậy của Thi Liên Chu, cho nên Thi Lam Chu thấy trong lòng nặng nề hơn.

Cô ta ít nhiều gì cũng hiểu người em trai này, nếu anh sẵn sàng công bố người phụ nữ bí ẩn này trong bữa ăn gia đình, thì điều này đủ để nói rõ anh đã hạ quyết tâm rồi.

Một khi Thi Liên Chu quyết tâm thì mười con bò cũng không thể kéo lại được.

Thi Liên Chu có tính tình lạnh lùng từ khi còn nhỏ, anh rất hiếm khi quan tâm đến người khác, nhưng một khi đã quyết tâm thì anh sẽ không từ thủ đoạn để đạt được mục đích.

“Lão Tam, sao lúc nào con cũng ghép đôi cho lão ngũ với Tưởng Nguyên Trinh vậy? Mẹ đã nói rất nhiều lần rồi, chuyện đó còn phải xem tâm ý của lão ngũ nữa, trước mắt đang có chuyện vui, con lại nhắc đến Tưởng Nguyên Trinh thì không phải là đang gây sự hay sao?” Ôn Hoa Anh không hài lòng mà nhìn Thi Lam Chu.

Bà ấy vẫn luôn không vừa ý Tưởng Nguyên Trinh, một trong những nguyên nhân là vì Tưởng Nguyên Trinh đã lừa gạt lão tam quá sâu.

“Mẹ!” Thi Lam Chu muốn nói điều gì đó để cứu vãn mối quan hệ giữa Tưởng Nguyên Trinh và Thi Liên Chu, nhưng Đàm Chính Quang ngồi bên cạnh lại vỗ nhẹ vào mu bàn tay của vợ mình, cô ta chợt im miệng, ăn một bữa mà không có mùi vị gì.

“Chiếc nhẫn trên tay lão ngũ khá độc đáo.” Giọng nói có ẩn ý khác của Cao Nguyên Hương ngay lập tức thu hút sự chú ý của mọi người.

Cao Nguyên Hương muốn hòa nhập với giới thượng lưu, cho nên cô ta nghiên cứu rất kỹ về hàng hiệu cao cấp, bao gồm một số trang sức, theo cô ta, một đôi nhẫn “đơn giản” như vậy cũng đủ cho thấy thân phận của người phụ nữ trong miệng Thi Liên Chu “thấp kém” đến mức nào.

Tin tức này thật sự khiến cho người khác vui vẻ, từ nay về sau, cô ta sẽ không còn là vị thái thái bị người ta coi thường nhất của nhà họ Thi nữa.

Nhất thời, Cao Nguyên Hương cảm thấy khẩu vị rất tốt.

Sắc mặt Thi Lam Chu càng ngày càng khó nhìn.

Đàm Vi Vi lại nhìn Thi Liên Chu thêm mấy lần, trong lòng cô ấy hơi ghen tị, người có thể để cậu út của cô ấy đeo chiếc nhẫn trên tay, thì không phải người bình thường, xem ra hai người có tình cảm thật sự.

Ôn Hoa Anh vui mừng đến nỗi cười không thấy mắt, bà ấy biết lão ngũ tuyệt đối không lừa bà ấy!

Bà ấy sắp có con dâu rồi!

Thi Bỉnh Thiên cũng nhíu mày, sự ngạc nhiên hiện lên trong đôi mắt, ông ấy cũng cho rằng “Con dâu” gì đó, chỉ là Thi Liên Chu nói đối phó mà thôi, nhưng bây giờ xem ra không phải.

Mọi người đều có suy nghĩ riêng của mình.

Thi Liên Chu rời khỏi bàn tiệc trước, nhìn thấy anh vắt áo lên tay rời đi khiến Đàm Vi Vi cảm khái một câu: “Cậu út của con đẹp trai như vậy, còn có năng lực nữa, không biết mợ út của con là người như thế nào.”

Thi Lam Chu mắng: “Cái gì mà mợ út chứ, ngay cả bát tự cũng chưa chắc hợp đâu!”

Bạn cần đăng nhập để bình luận