Trở Về Thập Niên 80: Trở Thành Nữ Phụ Bán Con Đổi Lương Thực

Chương 446: Đi Hóng Chuyện

Chương 446: Đi Hóng Chuyện

Vả lại chuyện này còn xảy ra với Bạch Hương Chi.

Mà Bạch Hương Chi là ai?

Bà ta là một thanh niên trí thức xuống nông thôn, góp sức xây dựng quốc gia từ những năm 60, bà ta nổi tiếng xinh đẹp, khi còn trẻ bà ta thật sự là một bông hoa đứng đầu trong số tất cả các cô gái hơn mười thôn quanh đây, biết bao nhiêu thanh niên đã từng yêu thích bà ta.

Bà ta cũng rất kén chọn nên đã chọn Khương Tả Phong, người từng được học hành, dáng người thư sinh, da trắng thịt mềm, sau khi tốt nghiệp thì vào làm việc trong xưởng cơ giới của trấn Đại Danh, một tháng tiền lương khoảng năm mươi đồng, ai mà không hâm mộ bà ta.”

Nếu hỏi có điều gì khiến bà ta không như ý, sợ rằng chỉ có một điều là bà ta không sinh được con trai.

Ở trước mặt người ngoài, hai người họ là một đôi vợ chồng hòa thuận, chỉ sinh ra bảy đứa con gái, không có một đứa con trai nào. Người trong thôn đều biết họ thường tìm đến bệnh viện vì muốn sinh một đứa con trai nhưng đáng tiếc, họ đã đi bệnh viện mười mấy năm rồi mà trong nhà vẫn chỉ có bảy đứa con gái.

Thế này cũng thôi đi, trong số bảy đứa con gái, người xinh đẹp nhất, học hành giỏi nhất chính là Khương Chi Tử thì lại có con khi chưa kết hôn, thanh danh nát bét.

Nhưng sau khi Khương Chi Tử bị đuổi ra khỏi nhà, mấy đứa con gái còn lại của hai vợ chồng họ cũng gả tới nhà không tệ, tạm thời không nói đến lão đại, lão nhị và lão ngũ còn chưa kết hôn, nhưng lão tam gả đến huyện Thấm có cuộc sống giàu có, lúc quay về thôn còn có xe hơi khiến người ta nhìn thấy cũng phải hâm mộ.

Lão tứ thì gả đến thị trấn, cuộc sống cũng không tồi, lần nào quay về nhà mẹ đẻ cũng túi lớn túi nhỏ.

Còn lão thất, nghe nói mới xác nhận mối quan hệ với một nhà, mà còn là gia đình làm quan, nếu gả đi rồi cũng là vợ quan, có thể đây là đứa con gái gả vào nhà tốt nhất, có tiền đồ nhất trong mấy chị em, sau này Khương Tả Phong và Bạch Hương Chi chỉ cần hưởng phúc mà thôi.

Treo cổ sao?

Bạch Hương Chi vì chuyện gì mà treo cổ.

Bà ta không thông suốt chuyện gì?

Có chuyện gì khiến Bạch Hương Chi nghĩ không thông?

Khương Chi cũng cảm thấy kỳ lạ. Theo lý mà nói, chuyện của Mẫn Tử Nghi còn chưa đến mức tệ nhất, Khương Đinh Hương cũng chưa kể chuyện anh ta bị bắt thì gia đình bọn họ vẫn đang hạnh phúc, tốt đẹp mới đúng, vậy vì sao phải treo cổ?

Khương Chi dẫn theo hai đứa bé, đi theo dòng người bước vào sân nhà họ Khương.

Tin tức truyền trong thôn rất nhanh, chỉ một lát sau, trong sân nhà không lớn lắm đã vây kín người, mọi người thì líu ríu bàn tán không ngừng, tất cả đều đang suy đoán nguyên nhân Bạch Hương Chi treo cổ tự tử.

Trong đám đông có một người đã hỏi: “Nói cũng lâu rồi, người không có chuyện gì đó chứ? Sao lâu vậy rồi còn chưa có động tĩnh?”

Khương Quế Phân móc một nắm hạt bí ngô từ trong túi mình ra, cắn một cái, phun vỏ hạt dưa lên mặt đất, cười nhạo nói: “Bạch Hương Chi mạng lớn lắm, làm sao dễ dàng treo cổ như thế? Chẳng phải bà ta còn đợi hưởng phúc từ con gái mình sao?”

Điền Hoán Mai chen vào đám đông, đúng lúc bà ấy cũng nghe thấy câu nói này, sắc mặt không khỏi sa sầm: “Đồng chí Khương Quế Phân, tất cả đều là nữ đồng chí, bà nói chuyện cay nghiệt như vậy làm gì? Người ta cũng sắp mất rồi, bà có thể bớt nói lại, tích chút đức không?”

Miệng Khương Quế Phân cứng đờ, bà ta cũng muốn phản bác nhưng đối diện với ánh mắt của Điền Hoán Mai thì không dám lên tiếng nữa.

Chồng của Điền Hoán Mai là bí thư thôn, còn bà ấy cũng là chủ nhiệm hội phụ nữ trong thôn, dân thường e sợ quan, bình thường Khương Quế Phân còn có thể hung dữ, càn quấy với người khác nhưng bà ta cũng không dám làm mình làm mẫy với Điền Hoán Mai.

Nghĩ như vậy, Khương Quế Phân rất phối hợp mà tiếp tục ăn hạt dưa, không nói gì nữa.

Bạn cần đăng nhập để bình luận