Trở Về Thập Niên 80: Trở Thành Nữ Phụ Bán Con Đổi Lương Thực

Chương 1021: Em Trang Điểm Cho Anh

Chương 1021: Em Trang Điểm Cho Anh

Tuy việc cô ấy được lão đương gia của hội Tam Hợp nuôi dưỡng không hề truyền về Nhật Bản nhưng chuyện cô ấy từng được người Hoa nuôi dưỡng lại không phải bí mật gì đó, vì vậy nếu Fujiwara Xuân Nại nói Nguy Di là anh trai sẽ không tránh khỏi bị Đại Thạch Thanh Tư nghi ngờ, chỉ sợ hiện tại Đại Thạch Thanh Tư cực kỳ kiêng kỵ và đề phòng với những người Hoa.

Nguy Di nhếch khóe môi không nói chuyện.

Khương Chi và Thi Liên Chu nhìn nhau, hai người không tùy tiện mở miệng khuyên bảo gì đó. Về vấn đề tình cảm, người ngoài vẫn không nên nhúng tay vào thì tốt hơn. Tuy Fujiwara Xuân Nại nói là đóng vai bạn trai của cô ấy nhưng với những người ở đây, họ đều biết rõ lòng dạ của cô ấy thế nào.

Chẳng qua Fujiwara Xuân Nại chỉ muốn mượn buổi yến tiệc này mà thỏa mãn tâm tư cố chấp nhiều năm qua của mình mà thôi.

Tất nhiên không nói tâm tư kia của cô ấy là không tốt, dù sao cô ấy vẫn đang cố hết sức giúp đỡ bọn họ, ai cũng có lòng riêng nên như vậy cũng là chuyện bình thường. Thế nhưng nếu có thể Khương Chi rất hy vọng cô ấy sẽ thật sự đạt được mong muốn của mình.

Chỉ là với sự hiểu biết nông cạn của Khương Chi về Nguy Di, cô vẫn biết Nguy Di là một người rất ‘bài trừ ngoại quốc’, có lẽ vì vậy mà anh ấy sẽ không thích phụ nữ nước ngoài, nếu không thì hai người bọn họ đã lớn lên bên nhau từ khi còn nhỏ nhưng đến bây giờ cũng không thể nào lại trở nên xa lạ như vậy, đến một tiếng ‘anh’ cũng không gọi được.

Fujiwara Xuân Nại trở nên hèn mọn trước Nguy Di, có đôi khi quá cố gắng nhưng lại không nhận được hồi báo.

Trong chớp mắt bầu không khí có vẻ chìm trong im lặng.

Fujiwara Xuân Nại cắn chặt cánh môi mình, vẻ mặt cô ấy lộ rõ sự thất vọng, đáy mắt cũng tràn đầy cô đơn.

Cô ấy nên nghĩ đến sớm hơn mới đúng. Fujiwara Xuân Nại vẫn luôn hy vọng đối phương có thể đáp lại mình, cho dù chỉ là một chút cũng tốt rồi.

Nguy Di nhắm mắt lại, rất lâu sau đó mới mở miệng nói: “Được rồi, bạn trai thì bạn trai.”

Anh ấy luôn là một người không câu nệ tiểu tiết, có khi còn nhận nhiệm vụ khó giải quyết hơn nhiều, anh ấy cũng từng đóng giả nhiều thân phận, còn từng làm một thằng nhóc tiếp rượu, càng đừng nói gì đến thân phận bạn trai! Thế nhưng bởi vì đối phương là Xuân Nại nên mới khiến Nguy Di hơi chần chờ.

Tuy nhiên chần chờ thì chần chờ nhưng vì báo thù cho vết thương này của mình, anh ấy vẫn phải trèo lên hòn đảo kia bằng mọi giá, nếu không thì thật sự có lỗi với da thịt trên cơ thể này!

Nguy Di suy nghĩ như vậy nên trong mắt cũng bắt đầu trở nên nham hiểm, hung ác hơn.

“Được, được!” Fujiwara Xuân Nại nghe Nguy Di đã đồng ý, cô ấy cũng muốn khóc lên nhưng lại không muốn rơi lệ trước mặt người khác nên chỉ có thể chật vật lau khóe mắt đã phiếm hồng.

Cho dù là vậy, biểu cảm trên mặt cô ấy vẫn khiến Nguy Di nhíu mày.

Trong phút chốc Khương Chi cảm thấy bầu không khí này rất ngột ngạt: “Chỉ còn mấy tiếng thôi, vẫn nên chuẩn bị thì hơn.”

Fujiwara Xuân Nại gật đầu liên tục, cô ấy nói: “Tôi đi lấy quần áo đến cho mọi người.”

Dứt lời, cô ấy mỉm cười, rời khỏi phòng.

Nguy Di thu hồi tầm mắt, anh ấy ngồi trên sô pha, nhìn không ra biểu cảm trên mặt là vui hay buồn.

Thi Liên Chu nhìn thoáng qua anh ấy, thản nhiên nói: “Đồng ý cũng đã đồng ý rồi.”

Khóe miệng Khương Chi co rút, cô có thể nghe ra ẩn ý trong lời nói của Thi Liên Chu chính là: Cậu cũng đã đồng ý rồi, vả lại cậu đâu phải đàn ông trinh liệt gì đó, bây giờ còn bày ra dáng vẻ này cho ai xem?

Nguy Di cười ha ha, cầm cái gương lên, tiếp tục soi mặt mình.

Khương Chi phủi tay, cô ấn Thi Liên Chu ngồi xuống ghế, nâng gương mặt anh lên nhìn, đáy mắt lộ vẻ hưng phấn, nóng lòng muốn thử: “Anh mau ngồi xuống! Em trang điểm cho anh.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận