Trở Về Thập Niên 80: Trở Thành Nữ Phụ Bán Con Đổi Lương Thực

Chương 940: Thay Đổi

Chương 940: Thay Đổi

Mạnh Lam lái xe, vừa mới mới đến thôn Khương Gia thì đã gặp phải một chiếc xe cưới trên đường.

“Bà chủ, hôm nay trong thôn có người kết hôn!” Mạnh Lam nhỏ giọng nói một câu, lái xe vào lề đường để cho xe cưới đi trước.

Khương Chi không có hứng thú với việc này, nhưng mà lúc xe cưới sắp đi ngang qua xe của cô thì đột nhiên dừng lại. Ngay sau đó cửa xe mở ra, cô dâu Khương Quế Hoa mặc một bộ váy màu đỏ bước xuống xe, trong tay cô ta còn cầm một bó hoa được gói lại bằng một giấy gói màu trong suốt.

Khương Quế Hoa đi đến chỗ xe của Khương Chi rồi gõ cửa sổ.

Khương Chi hạ cửa sổ xe xuống, vẻ mặt thờ ơ nhìn Khương Quế Hoa. Người phụ nữ này một lòng muốn thấy người sang bắt quàng làm họ cuối cùng cũng đã kết hôn. Cô nhìn phong cách của đám cưới này thì đoán được nhà chồng mà cô ta gả đến khẳng định không tệ.

Giọng nói của cô bình thản thẳng thắn giống như người bên ngoài chỉ là một người xa lạ: “Có chuyện gì vậy?”

“Đúng thật là em sao.” Khương Quế Hoa nhìn Khương Chi, nhỏ giọng lẩm bẩm một câu.

Cô ta biết lái một chiếc xe tốt như vậy về thôn không ai khác chính là người “em gái” này của mình.

Khương Quế Hoa nhìn Khương Chi ngồi ở trong xe, mọi cử chỉ và hành đồng đều rất bình tĩnh tao nhã. Cô ta khẽ cắn môi, trên khuôn mặt bình thường hiện lên một chút phức tạp không nói nên lời: “Mẹ nói, là em bảo bà ấy quay trở về phải không?”

Khương Chi thấy vậy thì chỉ im lặng nhìn Khương Quế Hoa mà không nói gì.

Khương Quế Hoa mỉm cười: “Chị biết em ghét chị, chị cũng không thích em. Nhưng mà vẫn phải cảm ơn em, cảm ơn em đã nói chuyện với mẹ, để bà ấy có thể quay về, ít nhất cũng không phải để chị một mình, một mình xuất giá.”

“Hôm nay chị kết hôn. Đây, kẹo mừng.” Khương Quế Hoa đưa cho Khương Chi một túi kẹo mừng được bọc trong một chiếc túi lưới màu đỏ.

Mặc dù Khương Chi không quan tâm đến cô ta nhưng Khương Quế Hoa vẫn nói chuyện một cách lịch sự. Sau khi Khương Chi nhận lấy kẹo mừng thì cô ta quay người lên xe.

Cô ta nhìn qua cửa sổ, cách Khương Chi qua một lớp cửa sổ xe, nhẹ nhàng thở ra: “Thời gian này chị đã trải qua rất nhiều chuyện. Dù em có tin hay không, chị thực sự rất biết ơn em.”

Khương Quế Hoa nói xong, chiếc xe cưới liền chạy đi xa.

Khương Chi nhìn theo đoàn xe cưới đang xa dần trong gương chiếu hậu, trong lòng hiểu rõ đây có lẽ là lần cuối cùng cô và Khương Quế Hoa gặp nhau.

Khương Quế Hoa thích đua đòi, nhiều năm qua một lòng muốn lấy chồng tốt, để mình được ngẩng cao đầu nhưng gia đình liên tục gặp biến cố buộc cô ta phải trưởng thành. Lần này Bạch Hương Chi và Khương Đinh Hương bỏ đi, để cô ta một mình ở lại với Khương Tả Phong và quả phụ mẹ góa con côi.

Có thể tưởng tượng được Khương Quế Hoa đã trải qua những ngày tháng như thế nào.

Cô ta có thể nghĩ thông suốt thì cô cũng không cảm thấy lạ gì.

Khương Chi đem kẹo cưới trong tay cho Mạnh Lam: “Anh ăn đi.”

Mạnh Lam nhếch miệng nở nụ cười: “Cảm ơn bà chủ!”

Bà chủ nhà bọn họ đúng là người vừa xinh đẹp vừa có lòng tốt và chu đáo, lại còn biết anh ấy thích ăn đồ ngọt nữa, ha ha.

Khương Chi khẽ cười một tiếng, bảo Mạnh Lam lái xe. Dần dần tiếp xúc, cô cũng nhìn ra rồi, Mạnh Lam là một người trầm tính. Lúc mới gặp thì mặt mũi anh ấy rất nghiêm túc, vẻ ngoài căng thẳng thật sự có chút dọa người nhưng sau khi quen rồi thì lại lộ ra vẻ ngốc nghếch của mình.

Có lẽ là vì hôm nay Khương Quế Hoa kết hôn, trong thôn đèn hoa rực rỡ, trên đất còn có không ít tàn pháo.

Trẻ con trong làng chạy đi chạy lại, đứa nào đứa nấy ngậm kẹo trong miệng, mừng rỡ đến mức cười tít cả mắt.

Mạnh Lam lái xe đi qua, không ít người đều nhìn về phía này.

Khương Chi không dừng lại, chỉ thấy một nửa ngôi nhà nhỏ đã được xây dựng, hiệu suất này cũng không chậm.

Bạn cần đăng nhập để bình luận