Nội Tuyến

Chương 745: Chỉ mành treo chuông. (6)

Từ Đồng Lôi vội vàng chạy tới, đối phương ra hiệu bảo hắn ngồi xuống. Cẩu Tử đưa tay sờ vào thắt lưng của hắn, hắn liền căng thẳng. Ngay lúc đó, Yêu Tử dùng súng chĩa vào thái dương của hắn quát khẽ: "Đừng động đậy."

" Hả, làm gì vậy, huynh đệ trong nhà cả ..." Từ Đồng Lôi hoảng sợ:

Cẩu Tử nhanh tay, thò vào thắt lưng của Từ Đồng Lôi rồi rút ra một thứ gì đó cứng ngắc, hóa ra là một xấp tiền được buộc thành dây. Hắn lục soát từ trên xuống dưới, phát hiện tên này mang theo không ít tài sản, hai chiếc đồng hồ, bốn thỏi vàng nhỏ, và cả một xấp thẻ ngân hàng. Mỗi thứ bị móc ra đều bị quăng trước mặt. Sắc mặt Từ Đồng Lôi tái mét, hắn căng thẳng lắp bắp: “Đều là huynh đệ với nhau mà, có gì từ từ nói, số tiền này tôi chia cho mọi người một nửa.”

" Mày kiếm không ít nhỉ ... Con mẹ mày có phải lén xuất hàng mà không nói không?" Yêu Tử nổi giận:

Từ Đồng Lôi sững người, sau đó lập tức hiểu ra:" Thằng chó, mày mách lẻo ..."

Mộc Lâm Thâm cười nhạt, mày bất nhân đừng trách tao bất nghĩa:" Đại ca xem đi, hắn tự thừa nhận rồi ..."

" Mẹ mày, phun rắm à?" Từ Đồng Lôi biết tính nghiêm trọng sự việc, xông tới đấm Mộc Lâm Thâm ngã nhào:

Cẩu Tử lao tới kéo hắn lại:" Mẹ mày chứ, định bịt miệng à?"

" Tao bịt miệng cái gì, chúng mày điên rồi, làm sao tao có vấn đề được, chúng mày ngu hay sao, nó sắp chết nên cắn càn thôi ..." Từ Đồng Lôi vừa sợ vừa cuống:

" Còn nhớ thằng Hòa Thượng không ... Ở An Dương nếu không có tôi lên tiếng cảnh báo, vậy cả cái xe tiền đã giao cho cảnh sát rồi, tôi không tin hắn không nhận ra đó là cảnh sát ..." Mộc Lâm Thâm cố gắng lấy sức nói:

Quả nhiên Từ Đồng Lô mắc bẫy:" Làm gì có chuyện đó, Hòa Thượng không nhận ra đó là cảnh sát thôi, mày đừng vu vạ."

Chết là ở câu này thôi, Yêu Tử lập tức chĩa súng vào Từ Đồng Lôi, mặt hung tợn:" Cái gì, chúng mày đã mang cả xe tiền đi bán, rồi còn bị cảnh sát gài bẫy?... Con mẹ mày, thế không phải cảnh sát đã bám theo mày rồi à?"

" Con mẹ mày, thằng ngu này, mày chê chúng ta sống quá lâu, muốn kéo cả bọn chết cùng à ... Mẹ mày, mày đi khắp nơi bán hàng như vậy ..." Cẩu Tử nổi điên, đây là hành vi vi phạm tổ chức nghiêm trọng:

Từ Đồng Lôi biết không cãi được, cậy già lên mắt, đầu dí vào súng, nhìn thẳng vào Yêu Tử: “Bắn đi, mày tưởng có súng thì ghê gớm lắm à, cứ thử bắn một phát vào đây cho tao xem… Đều là những kẻ lấy mạng kiếm ăn cả, ai sợ ai chứ? Bán thì đã bán rồi thì làm sao? Tao liều mạng làm việc, chẳng lẽ không được kiếm chút tiền ngoài à?... Tao chia bọn mày một nửa, mỗi đứa đi đường của mình, đừng có mà lải nhải nữa, chẳng phải chẳng có chuyện chó gì sao?"

Quả không hổ là kẻ tay lão luyện giang hồ, hắn trực tiếp đánh trúng điểm yếu của hai tên kia. Cả hai nhìn xuống số tiền thật chất đống trên mặt đất, cùng bốn thỏi vàng sáng loáng, ánh mắt đã bắt đầu lung lay. Đúng vậy, ai mà chẳng vì chút tiền mới làm cái nghề này, đâu nhất thiết phải liều mạng sống chết đến thế?
Bạn cần đăng nhập để bình luận