Nội Tuyến

Chương 110: Suốt cả đêm không ngủ. (3)

" Thằng nhãi ranh này, lần trước cậu đoán nhà chính ủy có vấn đề là thực sự nhìn ra được, không phải là do nghe người ta bàn tán trong nhà xí đúng không?" Trương Cuồng nhìn Mộc Lâm Thâm nhàn nhã ăn uống, lòng phục tới không thể phục hơn nữa, chủ nhiệm Phạm chuyên môn tìm nữ bác sĩ kia lấy dánh nghĩa tổ chức để nói chuyện. Sau đó thì xác thực được toàn bộ lời Mộc Lâm Thâm đã nói, nữ bác sĩ đó ly dị một năm trước, vừa mới tìm được người trong lòng, trước khi nhận được thông báo khẩn cấp thì đang ở nhà của tình nhân. Khỏi phải nói hai vị lãnh đạo vui mừng như thế nào, dùng, người này phải dùng, cho dù kiểm tra không có kết quả vẫn dùng, người này xứng đứng để họ mạo hiểm một phen. Nhưng Trương Cuồng vẫn chưa hết chấn kinh, thậm chí hắn còn xem lại camera giám sát, không cách nào phát hiện, biểu hiện của nữ bác sĩ đó rất bình thường, sao nhìn ra đã ly dị, còn tìm được niềm vui mới. Qua đó có thể khẳng định, y thực sự nhìn ra vị chính ủy kia có vấn đề, chứ không cần nghe ai bàn tán cả. Mộc Lâm Thâm không chịu nói ngay:" Anh đoán thử xem nào."

" Tôi nghĩ cậu nói dối, cậu kiêu ngạo cho rằng mình giải thích thì đám ngốc đó không hiểu, nên trả lời cho có ... Không, không phải, là cậu cố tình nói như thế là để rút ngắn khoảng cách với họ, giống việc cậu cố tình chửi bậy lúc ở cùng đám Đại Chủy, Đại Đầu." Trương Cuồng càng nói càng thấy mình đã suy đoán đúng, nhưng hắn vẫn không suy ra được chuyện kia:" Lâm Tử, sao cậu nhìn ra được chứ?"

Mộc Lâm Thâm khẽ gõ bàn:" Rót rượu."

" Được."

" Trước tiên tự uống ba chén."

Trương Cuồng không nhiều lời, mỗi chén đều rót đầy, uống cạn luôn, úp chén cũng không có giọt nào chảy ra. Trêu ghẹo mấy lần thỏa mãn rồi, Mộc Lâm Thâm mới nói:" Nguyên nhân nằm ở chỗ, khi cô ấy kiểm tra tôi, tôi ngửi thấy trên người cô ấy có mùi nước hoa, còn vẽ mày, tô son dưỡng, mặt đánh kem lót, toàn bộ dùng hết rồi ... Một nữ giới đã trên 40 tuổi rồi, hơn nữa lại muộn như thế vẫn tốn công trang điểm vì cái gì? Chắc chắn là có thú vui mới."

" Chưa đủ, nhỡ chẳng may cô ấy lén lút vụng trộm, ngoại tình thì sao?" Trương Cuồng bới móc:

Mộc Lâm Thâm nhăn mặt, như vừa ngửi thấy mùi thối, rõ ràng coi Trương Cuồng nói ra điều ngu ngốc, răn dạy: " Anh đúng là tên ngốc, nếu cô ấy có chồng, cô ấy sẽ ra sức che giấu mọi thay đổi trên người, tránh chồng mình phát hiện. Nhưng ngược lại bộ dạng cô ấy lại chỉ như sợ người ta không biết, chuyện này chỉ xuất hiện ở cô gái đang yêu, nên chỉ có thể là có thú vui mới, không phải lén lút vụng trộm. Dựa vào tuổi tác cùng dung mạo của cô ấy, tôi đoán cô ấy đã ly dị, nếu không một cô gái dung mạo không tệ, biết làm đẹp, không thể nào tới tuổi này mới tìm được bạn trai."

Xem qua màn hình giám sát, Diệp Thiên Thư mừng phát cuồng:" Lãnh đạo cũ, chú nhóc này mà làm cảnh sát thì không có nghi phạm nào qua mặt được cậu ta."

Phạm Văn Kiệt lại không nhìn nhận vấn đề như thế:" Thôi đi, ngày ngày bị cậu ta nhìn, chẳng có bí mật gì giấu được người ta, cậu không chột dạ à? Với lại bài kiểm tra kia cậu cũng thấy rồi, bác sĩ tâm lý còn bị lừa, dám dùng loại cấp dưới mà không rõ khi nào cậu ta nói thật hay nói dối không?"

Hưng phấn của Diệp Thiên Thư chùng xuống đôi chút:" Anh nói phải."

Đương nhiên ở trong vụ án lần này, chuyện sử dụng Mộc Lâm Thâm đã là chắc chắn rồi, hai vị lãnh đạo lặng lẽ rời đi, bây giờ phải bắt đầu an bài các bước tiếp theo của kế hoạch. Chai rượu đã uống bảy tám phần rồi, tuy Mộc Lâm Thâm bảo đi lấy rượu, nhưng người uống chủ yếu lại là Trương Cuồng, Mộc thiếu gia uống rất ít, mỗi lần chỉ nhấp môi mà thôi, y thích rượu nhưng là thưởng thức rượu, không phải thích uống say bét nhè. Trương Cuồng uống kha khá rồi, khó tránh khỏi rượu vào lời ra:" Lâm Tử, cậu không nhận ra à, cậu thích hợp làm cảnh sát lắm đấy, bằng vào bản lĩnh này của cậu, tới đơn vị nào cũng được."

" Không, không, tôi không có thiện cảm với cái nghề này." Mộc Lâm Thâm lắc đầu:

" Sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận