Nội Tuyến

Chương 601: Tình sâu càng sợ. (5)

Mộc Lâm Thâm vừa nghe xong thì sửng sốt, cái cô gái trông như gấu mẹ kia quả thật là một cặp trời sinh với Ngốc Đản. Nghĩ lại một chút, hai người đó quả thực có chút biểu hiện, cơ bản khi đó y không nghĩ tới khả năng này nên không nhận ra, cố tình mỉa mai hỏi: “ Không phải anh lừa tôi đấy chứ hả? Lần trước anh còn giới thiệu Phàn Tái Lệ cho tôi mà?”

“Cái này…” Đảng Ái Dân nghẹn lại một chút, nhưng rồi cũng rặn ra được một câu lấp liếm: “Không phải có mỹ nữ là ưu tiên anh em cậu trước sao? Cậu không thích thì mới đến lượt tôi chứ.”

Chưa đầy một phút mà Mộc Lâm Thâm sửng sốt tới hai lần, sau đó vịn vào cầu thang, ôm bụng cười nghiêng ngả. Đảng Ái Dân cũng ngốc nghếch cười theo. Cười một lúc lâu, Mộc Lâm Thâm mới thở hổn hển nói: “Ha ha… Ngốc Đản, với cái gu thẩm mỹ của anh thế này, tôi mà không giúp thì thật là có lỗi. Nhưng mà chỉ giới hạn trong việc đấu khẩu với các anh thôi đấy nhé, đừng có mơ kéo tôi xuống nước nữa, tôi sẽ không đi đâu cả, càng không có chuyện tôi làm nội tuyến cho các anh lần nữa, đừng mơ.”

Mẹ nó, thằng nhãi có chuẩn bị trước rồi! Có điều đối với vấn đề này, Đảng Ái Dân cũng sớm đã có sự chuẩn bị. hắn cười nịnh nọt trấn an: "Tôi đã rời khỏi nghề nằm vùng rồi, muốn đi cũng chẳng còn cơ hội nữa. Giờ tôi là chỉ huy, việc của trinh sát viên khổ cực như thế, chẳng ai dám sai khiến tôi làm, huống hồ là cậu đây chứ?"

" Ồ, không tệ, xem ra anh sắp thăng chức rồi." Mộc Lâm Thâm vừa đi vừa nói:

" A, cậu sẽ giúp tôi thăng chức hả?" Đảng Ái Dân tức thì hưng phấn, đuổi theo:

" Cần gì tới tôi chứ, anh bợ đít giỏi như thế này, tôi đoán anh sẽ thăng chức sớm thôi, tìm tôi làm gì, đi tìm lãnh đạo đi." Mộc Lâm Thâm móc mỉa một câu:

Có điều da mặt Đảng Ái Dân quả thần đúc bằng đồng luyện bằng sắt mất rồi, hắn còn khiêm tốn:" Sinh mạng có hạn, vỗ mông lại vô hạn, cậu quá khen rồi, tôi còn phải học tập nhiều lắm."

"Thôi được rồi, vào đi." Mộc Lâm Thâm không muốn nghe thêm nữa, dẫn Đảng Ái Dân vào phòng làm việc, chào mấy người đang bận rộn, xem qua các hình xăm đã đặt trước bảo Lưu Dương sắp xếp công việc:

Hai người thẳng tiến lên văn phòng, ngồi trong căn phòng đầy những thiết kế hình xăm. Đảng Ái Dân lại bắt đầu nịnh bợ, kêu lên với vẻ ngạc nhiên: "Ôi mẹ ơi, sau này không thể gọi là Tiểu Mộc nữa, phải gọi là Mộc đại sư mới đúng!"

Mộc Lâm Thâm ngồi xuống:" Ngốc Đản này, hay là chúng ta thảo luận một chút về phong cách nghệ thuật trường phái ấn tượng đi."

“ Chuyện này để sau đi, với tôi nó quá thâm sâu rồi… Về vụ của tên Vua lừa đảo, tôi đến đây là để xin ý kiến của cậu. Tình hình điều tra xác minh như thế này…” Đảng Ái Dân ngồi xuống, vừa vào chủ đề đã nghiêm túc hẳn lên, hắn trình bày chi tiết về quê quán, những người liên quan trong vụ án, cũng như kết quả điều tra từ nhiều đội công tác ngoài hiện trường. Thỉnh thoảng hắn còn giơ ngón cái khen Mộc Lâm Thâm, muôn ngàn lời muốn nói tụ lại thành một câu: “Mẹ kiếp, cậu giỏi thật đấy! Ngay cả nguyên nhân bị phụ nữ làm tổn thương mà cậu cũng nhìn ra được.”

“Đó là chuyện rõ như ban ngày, có thể khiến phụ nữ tình nguyện theo mình, chắc chắn người này có tài ăn nói. Mà đã có miệng lưỡi ngọt ngào, người lại không xấu, trong khi lý lịch trong sạch, không có tiền án tiền sự mà lại đi làm chuyện này, nguyên nhân có thể là gì?
Bạn cần đăng nhập để bình luận