Nội Tuyến

Chương 738: Kiếm bạt cung giương. (3)

Đúng thế, nếu thằng đó có vấn đề thì chỗ này làm sao còn an toàn tới giờ, dù sao cũng đã hoạt động mấy ngày rồi mà, đây chính là điểm kỳ lạ. Cẩu Tử nghĩ không ra, dù sao cũng là một nhân tố bất ổn, mà thời điểm thì lại nhạy cảm n hư thế: "Không xảy ra chuyện không có nghĩa là sẽ không có chuyện xảy ra. Ông chủ nói thằng này là con trai của một nhà giàu có, tiền trong nhà còn nhiều hơn cả số tiền giả chúng ta in ra, vậy y còn mò tới chỗ này làm như súc vật để nhận mấy đồng tiền còm của chúng ta, anh nói xem có vấn đề không?"

“ Sặc … Hay là người giống người thôi, làm gì có chuyện đó, nhầm lẫn gì chăng?” Từ Đông Lôi không tin:

Cẩu Tử nói chắc chắn:” Xác minh rồi, chuyện này dù là ông chủ cũng không dám qua loa, sao có chuyện nhầm lẫn.”

“ Mẹ nó chứ, đến lúc này rồi mà còn xảy ra vấn đề được …. rốt cuộc chuyện quái quỷ gì đang xảy ra vậy?” Từ Đồng Lôi đi qua đi lại suy nghĩ một hồi, chợt phát hiện ra một khả năng, làm hắn sợ đứng tim: Ôi hỏng rồi, nếu không phải phải ở đây …. Lão Hán đã quay về An Dương để bắt đầu làm việc rồi… Nhanh lên, hỏi xem hắn đã đến điểm đó chưa?”

Cẩu Tử bấm gọi điện cho Lão Hán, rồi đưa máy cho Từ Đồng Lôi. Từ Đồng Lôi cẩn thận hỏi: “Quảng Hán, đến nơi chưa?”

" Vừa đến."

" Thế nào?"

" Thế nào là thế nào, đều ổn, người đã đến đủ rồi, chuẩn bị làm việc đây."

" Không phát hiện ra chuyện gì bất thường chứ?"

“Bất thường? Bất thường cái gì chứ, suốt đường đi chẳng gặp một ai, à có, mẹ nó chứ, cái thằng gác cửa chết tiệt này vậy mà dám đòi thêm tiền, vừa bị tôi đánh cho một trận rồi, ngoan rồi.”

Đây là phong cách của Khâu Quảng Hán, hoàn toàn không giống có vấn đề gì, điều đó chứng tỏ địa điểm ở An Dương vẫn an toàn. Từ Đồng Lôi cúp điện thoại rồi mới nói: “Nói thế nào cũng không thể có vấn đề được, nếu có vấn đề xảy ra lâu rồi, chúng tôi ở Hiếu Cảm mấy ngày, có làm sao đâu. Nơi đó thậm chí còn chưa động đến, nếu có vấn đề chắc chắn đã bị lục soát rồi, ở đó còn có một máy in tiền mà.”

" Chuyện này nói với anh cũng vô ích." Cẩu Tử xua tay:

" Vậy ý ông chủ là sao?" Từ Đồng Lôi hỏi:

" Xử đi." Cẩu Tử lạnh lùng nói một câu:

Từ Đồng Lôi sợ hãi, răng va vào nhau, tức giận nói:" Cậu ta còn đang làm việc, anh xử thử xem, xem còn ai làm việc nữa không?"

“ Vậy thì làm xong việc rồi hãy nói, bữa tối không được ra khỏi xưởng, canh chừng kỹ càng… Bây giờ ông chủ đã bị dọa sợ rồi, có khả năng sẽ ngừng hoạt động rút người bất cứ lúc nào, anh chuẩn bị sẵn sàng đi.”

Nói xong, Cẩu Tử nhét một khẩu súng đen xì vào tay Từ Đồng Lôi rồi quay người chạy lên lầu, vội vã rời đi. Dáng vẻ gấp gáp đó khiến Từ Đồng Lôi trở nên căng thẳng…

Qua Tỳ lọt vào tầm ngắm của tổ chuyên án, các manh mối về danh tính của hắn nhanh chóng được sàng lọc. Số điện thoại đăng ký không đúng, có thể là một số khác, nhưng thân phận của hắn đã làm dấy lên nghi vấn: quốc tịch Mỹ, nghiên cứu chứng khoán. Khi đội kỹ thuật điều tra tài khoản của công ty dưới tên hắn, họ phát hiện số tiền giao dịch ra vào rất ít. Nhưng khi điều tra sâu hơn, căn nhà và xe hơi mà hắn đăng ký lại thuộc mức tiêu dùng của một thương gia giàu có, chỉ riêng hồ sơ chi tiêu bằng thẻ tín dụng trong tháng đã lên tới mười mấy vạn tệ. Kiểu người này không gây ra mối đe dọa, nhưng người bên cạnh hắn thì có. Rất nhanh, sự bất thường trong liên lạc đã chứng minh lo lắng của Quan Nghị Thanh là đúng: tần suất liên lạc giữa các điểm Hầu Tập - Đài Châu, Đài Châu - Hàng Châu, và Hầu Tập - An Dương đột ngột tăng mạnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận