Nội Tuyến

Chương 562: Duyên cũ khó nối. (3)

Hiểu rồi, có lẽ tên này quá quen với việc tiếp xúc với cảnh sát, hơn nữa cũng quá cặn bã, cho nên đến mức ngoài cảnh sát ra chẳng ai thèm quan tâm đến hắn. Đảng Ái Dân vỗ trán, cảm thấy hơi bất lực trước gã hề này: " Là thế này… Không có ai gây chuyện cả, tôi tìm anh vì có chuyện… cái đó…"

Hắn ngập ngừng một chút, phát hiện Đại Hồ Lô “nhìn mình” đầy cảnh giác, là biết cuộc trò chuyện này không hề dễ dàng, bảo sao mấy người kia đều ngán. Chợt một ý nghĩ lóe lên trong đầu Đảng Ái Dân, hắn chỉ tay hỏi: " Điện thoại… anh có số điện thoại không?"

" Có ..."

" Số bao nhiêu?"

" 13911 ... Í không đúng, sao tao phải nói cho mày biết chứ?" Đúng thời khắc quan trọng, Đại Hồ Lô lập tức cảnh giác phanh xe lại:

Đảng Ái Dân vốn định dùng kế để đánh lừa Đại Hồ Lô, nhưng không ngờ lại không thành công, câu hỏi ngược của đối phương khiến chính bản thân hắn cũng hơi nghẹn lời, tuy thế hắn phản ứng cực nhanh, lập tức chuyển hướng câu chuyện: " Anh cho tôi số điện thoại đi, tôi gửi ảnh qua, anh nhìn là hiểu ngay."

Đại Hồ Lô ngần ngừ mấy giây, cuối cùng vẫn đọc số điện thoại ra. Đảng Ái Dân lập tức gửi cho hắn một tấm ảnh, nhưng đó lại là ảnh của một cô gái. Đại Hồ Lô nhìn thoáng qua, trông giống kiểu ảnh chụp nghi phạm, liền lắc đầu than thở: "Ôi… Một cô em xinh tươi thế này mà các anh cũng nỡ bắt à? Đám cảnh sát bọn mày thật đúng là vô nhân tính mà!"

" Anh có quen cô gái này không?"

" Mày nói thừa đấy à, làm sao tao quen được, ngay cả mày tao còn không quen nữa là."

" Tiểu Mộc quen đấy, cứ gửi bức ảnh này cho cậu ấy, cậu ấy biết phải liên hệ với tôi như thế nào." Đảng Ái Dân bất thình lình nói:

Nghe tới hai chữ Tiểu Mộc, đống thịt mỡ toàn thân Đại Hồ Lô rung lên, mồm há hốc, mắt trợn trừng, nhất thời đờ người ra, như không biết phải phản ứng thế nào. Thằng ngốc này biết Tiểu Mộc ở đâu, Đảng Ái Dân cười thầm đắc ý, chỉ một phép thử nhỏ là tìm ra ngay, khó gì đâu. " Xem ra chúng ta có một người bạn chung, vậy thì chúng ta không phải là kẻ đối địch rồi." Đảng Ái Dân nói, trong giọng điệu mang theo ý thân thiện lấy lòng, cố gắng thu hẹp khoảng cách:

Đại Hồ Lô nhìn chằm chằm hắn một lúc lâu, rồi gật đầu: " Ồ, nói vậy thì tao cũng hơi tin mày rồi đấy … Cảnh sát mà lùn như mày cũng hiếm thấy lắm. Xấu thì đúng là xấu thật, nhưng có vẻ hợp gu anh đây đấy."

Mẹ nó, nói ai lùng, mày đứng có tới vai tao không? Đảng Ái Dân tức đến mức bụng co giật từng cơn, nhưng dù có khó chịu thế nào cũng chỉ có thể nhịn, ai bảo mình đang có việc nhờ vả chứ? Hắn vẫn giữ nụ cười, hỏi: " Vậy… xem ra chúng ta có thể làm bạn rồi. Anh liên hệ với Tiểu Mộc giúp tôi, gửi cả bức ảnh tôi vừa gửi cho anh, bảo rằng Ngốc Đản muốn gặp cậu ấy. Chắc chắn cậu ấy sẽ xuất hiện."

" A, cảnh sát mà cũng có nghệ danh à? Ngốc Đản ...
Bạn cần đăng nhập để bình luận