Nội Tuyến

Chương 529: Truy đuổi tới cùng. (2)

" Điểm mạnh cũng là điểm yếu à?" Quách Vĩ không theo kịp lối tư duy này, nghi phạm hết kẻ này tới kẻ khác xuất hiện, thông tin dồn dập, ai mà chịu nổi cơ chứ, chỉ biết hỏi một cách máy móc:

" Đúng vậy, giống như câu khôn quá hóa dại ấy. Hoặc lấy ví dụ cụ thể hơn, như tôi học tâm lý học, nhưng lại không thể xử lý mối quan hệ cha con của mình. Thiên tài và kẻ ngốc chỉ cách nhau một lớp giấy mỏng, khi anh chọc thủng lớp giấy đó, bạn sẽ cảm thấy họ thực sự là một kẻ ngốc." Mộc Lâm Thâm bắt đầu liên kết mọi thứ lại với nhau một cách thông suốt:

" Chúng tôi quá tải thông tin rồi." Thân Lệnh Thần nói thẳng luôn:" Để đỡ mất thời gian, cậu chọc luôn lớp giấy ngày đi."

“ Vậy chúng ta hãy đảo ngược vấn đề, nghĩ từ phức tạp trở về đơn giản. Kể từ khi Vương Tử Hoa bị bắt, chuyện này đã định trước là không thể giấu được nữa, giá trị vụ án quá lớn, chắc chắn sẽ phải điều tra tiếp. Hơn nữa, người được phân công điều tra lại là Lão Thân chuyên điều tra về vụ án trộm cắp. Nếu Ngũ Ca tình cờ biết anh ấy, liệu hắn có thể ngủ yên không? Huống chi, các anh đã bắt được Phan Song Long, lần ra dấu vết của Tống Lệ Quyên, đang từng lớp từng lớp bóc đi vỏ ngụy trang của hắn. Mọi người nghĩ xem, liệu hắn có lo lắng đến mức phát bốc hỏa?... Những chuyện này khiến hắn buộc phải tuyển thêm người, liều lĩnh gây án giữa sóng gió. Theo các người, ý đồ ở đây là gì?" Mộc Lâm Thâm hỏi:

" Đương nhiên là để che đậy điều gì đó." Quan Nghị Thanh buột miệng nói, sau đó phát hiện ra người khác đều còn đang trầm tư rõ ràng đều không nghĩ như cô, cô có chút ngại ngùng, trường hợp này tốt nhất đừng lên tiếng bừa, nếu không người ta phát hiện trí tuệ của mình có vấn đề:

Không ngờ Mộc Lâm Thâm gật đầu, nói đúng rồi chứ còn sao, biến phức tạp thành đơn giản là thế, điều người ngốc nhất nói ra chính là chân tướng:" Giả như tang vật hai năm trước vẫn còn không phải lời cô ấy nói là hợp lý sao? Nếu như chúng xuất hiện vấn đề kinh tế, không phải cần gây ra một vụ án lớn sao?"

Ồ, mấy người khác miệng tròn xoe, chủ yếu vì phán đoán này giống hệt của Thân Lệnh Thần, trong khi thân phận của hai người chênh lệch bao nhiêu chứ, điều này khiến đám Lâm Kỳ Chiêu phải tặc lưỡi. Hơn nữa rõ ràng lập luận của Mộc Lâm Thâm thuyết phục hơn mấy luận điệu kỳ quái khó hiểu của Thân Lệnh Thần nhiều. " Tin tôi đi, điều đơn giản nhất chính là sự thật, đồ bị mất cắp đều là những thứ quý giá, bán thì khó bán mà hủy đi thì lại tiếc, giữ thì lại càng tăng bị lộ ra. Giữ chúng trong tay giống như cầm một củ khoai nóng bỏng, làm sao không lo lắng cho được? Khi Nhung Vũ lôi kéo tôi rời đi, có một cuộc điện thoại vào ban đêm, hình như là giục hắn bù vốn ...
Bạn cần đăng nhập để bình luận