Nội Tuyến

Chương 682: Nguy hiểm khó lường. (7)

Lâm Kỳ Chiêu cũng cười theo: “ Sư phụ tha lỗi cho tôi vì đã úp mở một chút. Danh tính của Từ Đồng Lôi đã được chúng tôi điều tra ra lâu rồi, dù hắn mang quốc tịch nước ngoài nhưng lại sống lâu năm trong nước, chưa từng ra ngoài, rất kín tiếng. Hắn dùng vỏ bọc là một nhà máy may mặc, nằm ở một thôn trang cách thị trấn Phong Lâm mười hai cây số. Chúng tôi nghi ngờ rằng, đây chính là một điểm trung chuyển quan trọng nhất trong mạng lưới sản xuất tiền giả.”

Thân Lệnh Thần thở phào nhẹ nhõm, nhìn lên màn hình nơi những chiếc xe cảnh sát hiện lên như đèn kéo quân, mang tới cảm giác gay cấn hồi hộp chẳng khác trong phim. Hắn không chắc chắn lắm, bèn hỏi: “Đã có kết quả chưa?”

“Tất nhiên là có rồi…” Lâm Kỳ Chiêu rút điện thoại ra, chiếu màn hình trước mặt Thân Lệnh Thần. Đó là vài bức ảnh chụp vội, hai chiếc xe tải thùng kín và một chiếc ô tô con. Thân Lệnh Thần ngạc nhiên hỏi: “Đây là… chúng lộ diện rồi à? Chưa bị phát hiện chứ?”

“Hì hì, chỗ đó đã thiết lập một vọng gác quan sát, theo dõi chúng được vài ngày rồi.” Lâm Kỳ Chiêu cất điện thoại, cười với vẻ cực kỳ khinh thường:

Quá kiêu ngạo, sự kiêu ngạo trong xương tủy của chàng trai trẻ này sẽ không bao giờ thay đổi, Thân Lệnh Thần thầm nghĩ. Dù toàn bộ kế hoạch có liên kết chặt chẽ từng mắt xích, nhưng hắn vẫn cảm thấy có điều gì đó không ổn. Cảm giác lo lắng bất an ấy, hắn không thể nào dập tắt được, giống như lúc này, mí mắt cứ giật liên hồi…

Chuyện này có vấn đề, hoàn toàn là trực giác, hắn không biết vấn đề ở đâu. " Tổ 4 đã đến khu vực chỉ định,"

" Trạm T7 bắt đầu kiểm tra, không phát hiện."

" Tổ 0, anh đang ở đâu?"

" ..."

Bộ đàm trên xe liên tục phát ra những tiếng ồn ào, Đảng Ái Dân sốt ruột vì không quen đường đi, chuyến này thật sự khiến hắn mất mặt hoàn toàn. Dụ bắt nghi phạm nhưng cuối cùng ngay cả vốn liếng làm mồi nhử cũng mất sạch, hắn liếc nhìn nghi phạm Phương Định Quân đang bị còng tay trên xe, nhất thời không thể nói rõ vấn đề nằm ở đâu. " Chỉ huy, chỉ huy, tôi là tổ 0, yêu cầu trao đổi." Đảng Ái Dân cầm bộ đàm nói:

" Tôi là chỉ huy đây, có chuyện gì?" Giọng Lâm Kỳ Chiêu truyền ra:

Đây là kênh liên lạc chung, không thể chửi được, Đảng Ái Dân phải nén giận xuống, hỏi:" Nhiệm vụ tiếp theo thế nào, chúng tôi dụ bắt thất bại."

" Không sao cả, cá không cắn câu thì về ổ đi."

" Nhưng chuyện này rốt cuộc là sao, các anh đang làm gì, chỉ huy ..."

" Phục tùng mệnh lệnh."

Kết thúc cuộc đàm thoại qua bộ đàm, Đảng Ái Dân không dám hỏi thêm nữa, người từ nơi khác đến phải tuân theo người địa phương, đó là một quy tắc bất thành văn. Mất 40 phút để đến gần khu vực được chỉ định, nơi đây đã bị bao vây. Các trạm kiểm tra đã được thiết lập tại các ngã tư, còn ở lối vào thôn và đường thôn thì trực tiếp dùng xe chặn lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận