Nội Tuyến

Chương 143: Bế tắc cả hai đầu. (5)

" Bất kể thế nào, tên này là điểm mấu chốt."

Phạm Văn Kiệt cầm điều khiển mở tài liệu về Đồ Thân Hào, nghi phạm lớn nhất bọn họ nắm được bây giờ, hiện nhà ở, xe lẫn công ti của hắn đều đưa vào tầm giám sát của tổ chuyên án. Xét người này từng có thời gian phục vụ trong quân đội, cho nên lập điểm giám sát ngầm, ngay cả việc bám đuôi cũng không dám thực hiện. Loại người này không hề dễ bắt. Nếu nhìn trên hồ sơ thôi thì không thấy có vấn đề gì cả, Đồ Thân Hào kinh doanh một công ty tiêu thụ đặc sản địa phương, có hai nhà kho, bốn cái xe chở hàng, mỗi ngày đưa hàng tới các siêu thị hoặc cửa hiệu. Thu nhập rất rõ ràng đơn giản, là một người giai cấp trung lưu ở thành phố nhỏ, không có gì đáng chú ý. Cho tới bây giờ cũng chưa phát hiện ra tụ điểm đa cấp hoạt động tại Đồng Quan, nếu không phải là qua giám sát thấy Dương Mộng Lộ ra vào công ty hắn, thực sự không dám tín loại người này có liên quan với kẻ đứng sau tập đoàn đa cấp. " Liệu có khả năng là nhầm phương hướng rồi không, có thể nào là Dương Mộng Lộ đã cố ý dẫn hai người đi đi vào ngõ cụt, sau đó đợi hoàn thành huy động tiền, sẽ rút thang?" Diệp Thiên Thư không khỏi nghi thần nghi quỷ:

Lạc Quan Kỳ lại phủ nhận ngay:" Không đúng, nếu cô ta có ý đồ đó thì sau khi đặt bẫy xong sẽ biến mất ngay, dứt bỏ mọi liên quan, chứ không phải là ở lại Đồng Quan. Cô ta đã ở lại đây thì phải có mục đích."

Lại lần nữa cuộc thảo luận đi vào bế tắc, bọn họ cho dù có cả trăm nghi vấn, nhưng không phát hiện ra sơ hở để bù đắp. " Vậy anh có cho rằng Thân Đồ Hào là kẻ thao túng phía sau không?" Diệp Thiên Thư lại đặt ra câu hỏi, câu này rõ ràng là mâu thuẫn với câu hỏi trên, chủ yếu là dùng câu hỏi để trao đổi nhận thức với nhau, đồng thời rà soát lại xem bản thân có để sót điều gì không:

Lạc Quan Kỳ lại lần nữa lắc đầu phủ quyết:" Hẳn là không, đóng giả cảnh sát là chuyện nhỏ nhưng lại tội lớn, một người đứng sau màn, giấu mình kỹ như thế lại để bị lộ vì chuyện này sao, thao túng cả tổ chức lớn phức tạp thì đâu thiếu người làm hộ hắn ... Nói tới chuyện này, tin tức của tổng cục công thương về nhân vật gọi là ông chủ Giả đó nắm chắc bao nhiêu phần."

" Tin tức của tổng cục công thương nghe nói là do bọn họ mua chuộc được một người tố cáo, hiện vẫn còn đang làm công tác thuyết phục." Phạm Văn Kiệt trà lời, trong tổ chuyên án 402 không chỉ có người của cảnh sát còn liên hợp với cả công thương:" Muốn có thêm thông tin thì phải đợi."

Thề đấy, tóm lại là vẫn chỉ có thể đợi mà thôi, bây giờ cơm còn sống, cho dù bọn họ bắt toàn bộ giám đốc cấp A về cũng không có mấy tác dụng. Nằm nhà suốt ba ngày liền mới rời căn nhà kinh doanh quán trọ, Mộc Lâm Thâm gần như khôi phục rồi, vẫn như trước kia, tới quầy bán đồ uống ở trước cửa ngắm nghía một hồi, cuối cùng lựa chọn chiếc kem que đắt nhất, vừa đi vừa liếm. Mặc dù hành động vừa đi vừa mút kem này thiếu văn nhã, không phù hợp với phong cách quý ông, nhưng Mộc thiếu gia rất thích ăn kem, cho nên đặt đây làm ngoại lệ. Nhưng mà nói ra thì cho dù không có chuyện ăn kem thì gần đây hình tượng Mộc thiếu gia đang dần bị hủy hoại, khí chất cũng dần kém đi, có điều Mộc Lâm Thâm thấy không cần phải xông hương, ăn mặc chỉnh tế mỗi khi ra ngoài, không cần đi chiếc xe đắt tiền nữa, thực ra lại có một sự thoải mái khác. Thật đấy, không phải cứ đầy tiền trong túi mới có thể làm theo ý thích, nghĩ lại thì, trước kia chính vì thế lại hạn chế bản thân quá nhiều. Thậm chí gần đây Mộc thiếu gia có một cảm ngộ mới, đó là chỉ khi nghèo tới không có gì, mới gọi là tự do thực sự, bởi vì không cần bận tâm tới ánh mắt người khác nữa, đằng nào thì cũng nát rồi còn gì nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận