Nội Tuyến

Chương 662: Hoa thơm nở rộ. (3)

" Không có gì, sau khi tiếp xúc rồi, tôi mới nhận ra... thực ra Dung Anh có một thân thế rất đáng thương ... nhiều chuyện đã xảy ra, không thể trách cô ấy." Quan Nghị Thanh nhẹ giọng nói, ánh mắt dõi theo Dung Anh, cất giọng có chút khó khăn:" Cô ấy là một cô gái tốt... Anh nên trân trọng cô ấy."

" Tôi tất nhiên trân trọng cô ấy ... chỉ là cô nghĩ tôi còn cơ hội hay sao? Tôi vô tình làm tổn thương cô ấy thêm một lần." Mộc Lâm Thâm đưa tay khẽ chạm vào bên má vẫn còn sưng đỏ vì những cái tát, nhưng không sánh bằng nỗi đau trong lòng y lúc này:

Vấn đề này thực sự khó trả lời, tâm trạng Quan Nghị Thanh chẳng khá hơn ai, cô khẽ mím môi, ánh mắt hơi lảng đi một chút, rồi chậm rãi nói: "Có lẽ... vẫn còn đấy, tôi nhìn ra được mà, cô ấy thực sự rất thích anh."

"Đúng vậy, nhưng càng thích bao nhiêu... thì càng hận bấy nhiêu." Mộc Lâm Thâm cười khổ, trên mặt hiện rõ vẻ chua chát tự giễu. Có lẽ, dù có tận dụng hết mọi lý thuyết tâm lý học đi nữa, cũng chẳng thể hiểu hết được góc khuất trong lòng mỗi con người. Giống như y không rõ tâm trạng cuối cùng của Nhiếp Kỳ Phong là thế nào. Dừng một nhịp, Mộc Lâm Thâm ngẩng đầu hỏi: "À đúng rồi, hình như… Xử trưởng Lâm từng nói, Nhiếp Kỳ Phong chủ động yêu cầu hiến tạng, đúng không?"

"Đúng vậy, sao thế?" Quan Nghị Thanh nghiêng đầu hỏi, ánh mắt mang theo chút nghi hoặc:

" Không có gì, chỉ là... thấy hơi kỳ lạ thôi ... Người có tính cách phản xã hội như Nhiếp Kỳ Phong, lẽ ra sẽ không làm vậy. Một kẻ như hắn ta… sẽ chẳng bao giờ chấp nhận kiểu kết cục này, càng không đời nào chịu để người khác định đoạt. Vậy mà lại chủ động hiến tạng, thậm chí còn đồng ý cho phóng viên phỏng vấn công khai?
Bạn cần đăng nhập để bình luận