Nội Tuyến

Chương 671: Thói xấu khó bỏ. (1)

" Từ Đồng Lôi à?"

Hai giờ sau, bản ghi âm này đã đến tay Lâm Kỳ Chiêu, do Thân Lệnh Thần và Quan Nghị Thanh cùng mang tới. Trong thời gian đội bị phong tỏa, không có giấy phép đặc biệt thì không được ra vào địa điểm điều tra. Tên nghi phạm đột nhiên trồi lên này khiến Lâm Kỳ Chiêu nhíu mày. " Ồ, tức là vụ án có liên quan tới hắn hả?" Thân Lệnh Thần hỏi:

Lâm Kỳ Chiêu gật đầu, rồi Thân Lệnh Thần hiểu ra vấn đề, bọn họ đã phải huy động bao nhiêu lực lượng cảnh sát mới tìm được chút manh mối về cái tên này, còn Mộc Lâm Thâm, chỉ nhẹ nhàng cung cấp thông tin một cách đơn giản, lại còn miễn phí. Thân Lệnh Thần nói: “Đừng để bụng làm gì, các cậu và cậu ta không sống trong cùng một thế giới, thông tin vốn không cân xứng.”

Tất nhiên là không cân xứng rồi, dưới tay Mộc Lâm Thâm, đủ loại kẻ lừa đảo, trộm cắp còn đông hơn cả một trung đội. Lâm Kỳ Chiêu băn khoăn nói: “Cậu ta không phải thoái hóa, mà là tinh tiến hơn đấy chứ, xe vận chuyển tiền giả quả thật có người đi kèm, chúng tôi đã phải tốn rất nhiều công sức mới xác định được hướng này. Rất có thể Từ Đồng Lôi là người cung cấp tiền giả ở khu vực ven biển và đồng bằng sông Dương Tử, xe vận chuyển đúng là xuất phát từ tỉnh An Huy. Nhưng chúng tôi chỉ tìm được hình ảnh trên cao tốc Minh Quang, nghĩa là vẫn chưa tìm ra được nguồn cung cấp phía trên.”

"Nhưng điều kỳ lạ hơn là, hiện tại ở tỉnh An Huy đang lục soát mọi ngóc ngách để tìm manh mối, đã bắt giữ hơn mười nghi phạm, vậy mà vẫn không thể tìm ra ai có liên quan đến Từ Đồng Lôi.”

Thân Lệnh Thần cũng hai năm không tham dự vụ án, song nhạy bén không thua trước:" Ừm, tức bọn chúng là nhóm khác nhau, phiền đấy."

Lâm Kỳ Chiêu sắc mặt lại trầm xuống, bởi vì nếu vậy, cơ sở để phán đoán rằng điểm sản xuất tiền giả đến từ vùng ven biển, sẽ thành một kết luận sai lầm. Nhìn lướt qua bản đồ, dường như đúng là có gì đó không hợp lý. Nếu vận chuyển từ vùng ven biển, thì hoàn toàn không cần phải đi vòng qua hai tỉnh để nhận hàng từ An Huy. Thân Lệnh Thần do dự một chút, rồi buột miệng nói: “Cũng có một khả năng khác, sao điểm sản xuất không thể nằm ở tỉnh An Huy?”

“Như vậy thì khó hơn nhiều đấy chứ. In ấn, bản kẽm, giấy, mực in, nhân công không thứ nào là dễ thực hiện cả. Chất lượng của R7 còn tiến bộ hơn so với HD90 vài năm trước. Một người như vậy, không có chút kinh nghiệm in ấn, cũng không có tiền án tiền sự, chẳng lẽ lại là thiên tài xuất hiện từ hư không sao?” Lâm Kỳ Chiêu không phải chưa xét tới khả năng này:

Thân Lệnh Thần lắc đầu nói: “Cái này thì tôi hoàn toàn là người ngoại đạo rồi, tôi luôn chuyên nghiên cứu về các vụ trộm cắp… Vậy theo ý xử trưởng Lâm, tin tức mà Tiểu Mộc đưa ra …”

“Tin tức này với chúng tôi mà nói thì chẳng có ích lợi gì nhiều, nhưng nếu cậu ta muốn làm, thì giá trị của nó sẽ rất lớn.” Lâm Kỳ Chiêu nói như vậy, hắn cũng không chắc liệu có thể kéo được nhân vật kỳ lạ này vào cuộc hay không, ngước mắt lên nhìn Quan Nghị Thanh, mấu chốt là ở cô gái này: “Cô thấy tâm trạng của cậu ta thế nào? Tại sao lại đột nhiên cung cấp tin tức này?”

“Chỉ hỏi chút việc về Dung Anh, rồi anh ấy đưa tin này cho tôi luôn…” Quan Nghị Thanh kể chi tiết cuộc gặp với Mộc Lâm Thâm, chỉ lược bỏ phần hai người chia tay nhau:

Lâm Kỳ Chiêu không thể đoán chắc được, quay sang hỏi Thân Lệnh Thần: “Sư phụ nghĩ sao?”

Thân Lệnh Thần nhíu mày:" Hai người chết Giả Thành Kiệt, Lý Tĩnh Ba rốt cuộc là ai?"

Lâm Kỳ Chiêu lật tìm trong hồ sơ tử vong, hầu như không có ghi chép gì đặc biệt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận