Nội Tuyến

Chương 172: Nhị phiến khuynh tổ chức. (1)

Trên đường từ thành phố đi ra khu khai phát, chỉ có mười mấy km thôi nhưng xe cộ đông đúc như mắc cửi, trong đó có không ít xe khách lớn chở đám đông du khách tới du lịch, hào hứng giơ máy ảnh chụp linh tinh. Một chiếc xe Honda mini màu màu đỏ tươi khéo léo lách qua những chiếc xe lớn đó, Mộc Lâm Thâm vừa lái xe vừa thỉnh thoảng liếc mắt sang bên cạnh nhìn Giả Phương Phi đang nằm nửa dựa vào lưng ghế với đôi mắt khép hờ. Tóc đen bóng mượt, đôi mắt đào thường ngày lấp lánh giờ khép nhẹ, hàng mi dài khẽ rung lên, gương mặt trắng nõn có chút ửng hồng, cổ áo hôm nay cài cao hơn một chút rất kín đáo, dưới chiếc áo sơ mi hồng phấn là bầu ngực không quá đầy đặn nhưng đường cong phác họa ưu mỹ, cùng hai chân dài thẳng tắp được bọc trong đôi tất đen đang giao nhau. Giả Phương Phi toàn thân mệt mỏi, nửa tiếng trước thôi cô phải thúc giục mấy lần nam nhân kia mới chịu buông tha cô, chuẩn bị đi làm, cảm giác thỏa mãn đó bao lâu rồi nhỉ? Cô cũng không nhớ nữa, từ ba bốn năm trước, sau khi chia tay mối tình đầu, cô gần như chỉ biết tới công việc. Liếc mắt sang nhìn gương mặt điển trai kia, những khoảnh khắc nóng bỏng kích thích đêm qua lại hiện ra trong đầu ... Hôm qua cô uống không ít vang, vì cô đoán được mọi chuyện đi tới đâu, quả thực tiếp đó mọi thứ diễn ra đúng như thế, cô được y dìu ra xe, sau đó về nhà một cái liền ôm nhau hôn cuồng nhiệt. Chẳng kịp về tới phòng, ở ngay ghế sô pha phòng khách, trên người cô đã không một món đồ nào được cởi ra, tiếp đó không nhớ nữa, cô như lịm đi trong mê say. Đến khi tỉnh dậy, không ngờ có một loại cảm giác hưởng thụ, một loại cảm giác hạnh phúc khi nằm trong vòng tay rắn chắc của nam nhân. Phát hiện Mộc Lâm Thâm lại lần nữa nhìn nhìn mình cười đắc ý, Giả Phương Phi đỏ mặt không vờ ngủ được nữa, gắt:" Đúng là đồ lừa đảo, lừa tôi tới nhà anh."

" Tôi có lừa đâu." Mộc Lâm Thâm phủ nhận:

" Còn dám chối, không phải anh nói muốn bàn bạc với tôi chuyện thao tác vụ đầu tư lên tới trăm triệu sao?" Giả Phương Phi hờn dỗi, hiển nhiên là che đậy xấu hổ vì quá dễ dàng rơi vào tay soái ca thôi:

" Không phải tôi đã đầu tư lên người cô mấy trăm triệu vào cô đấy sao? Cô nuốt sạch sẽ rồi còn gì nữa. " Mộc Lâm Thâm cười gian:

" Đồ đáng ghét, đồ lưu manh." Giả Phương Phi mặt đỏ hơn than, đánh y vài cái rồi phì cười, chỉ tay:” Rẽ vào kia mua cho anh bộ quần áo, tổng giám đốc gì mà chỉ có mỗi một bộ, thế sao được ...”

Đồng Quan vậy là chính thức khởi động rồi, nơi khác càng tích cực hơn, quả cầu tuyết cứ thế chầm chậm lăn, càng lăn càng lớn, manh mối không ngừng xuất hiện khiến phía cảnh sát ngửi thấy chỗ không tầm thường của tập đoàn đa cấp này. Chuyện đả kích mấy tụ điểm ở các huyện ngoại thành vốn chỉ là cục đá dò đường thôi, kết quả đúng như dự liệu, đám giám đốc lớn phân bố tản mác ở các nơi không hề có hành động gì, vẫn việc mình mình làm. Có lẽ cảnh sát đột kích và giải cứu người vừa vặn trúng với ý muốn của chúng, giúp bọn chúng vứt bỏ được gánh nặng. Ngày 20, sở công an tỉnh Thiểm Tây mở cuộc hội nghị trưởng công an huyện thành, nội dung của hội nghị là liên hợp với cơ cấu công thương toàn tỉnh, triển khai cuộc tổng động viên đả kích hoạt động đa cấp phi pháp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận