Nội Tuyến

Chương 215: Hành động lớn: Lôi Đình. (17)

" Xử trưởng Lạc, anh nói rất đúng, hình phạt giành cho đám người đa cấp này thực sự là quá nhẹ, đám người khốn kiếp này phải đưa hết lên đoạn đầu đài mới đáng tội, hợp lòng dân." Phạm Văn Kiệt vậy mà nói một câu không hề phù hợp với thân phận của ông ta:

Lạc Quan Kỳ lắc đầu:" Nếu như hoạt động đa cấp bị phán tử hình, bọn chúng sẽ nhanh chóng tìm ra cách thức gây án mới để lạch luật, hoặc ít nhất làm giảm nhẹ tội trạng. Tiến trình pháp chế luôn luôn chậm hơn sự thăng cấp của tội phạm, ngay cả Minh Thành Tổ lột da nhồi cỏ tham quan treo ở nha môn, có thể coi là tàn khốc nhất lịch sử rồi, vậy mà số tham quan cũng không hề giảm."

" Kỳ thực không chỉ chúng ta, ngoài xã hội bây giờ cũng luôn dùng câu pháp chế không theo kịp thực tế." Diệp Thiên Thư thở dài, các ngành nghề đều nói câu này, hàm ý ở trong đó là, phải lách qua khe hở của pháp luật mà làm việc:

" Đúng thế, đó là sự thay đổi của cả xu thế xã hội, con người không lấy tiêu chuẩn đạo đức cao thấp để đánh giá nữa, mà lấy giàu nghèo để phân chia. Là người có thể thiếu đạo đức, có thể phạm pháp, nhưng không thể không có tiền, kỳ thực chính loại quan niệm này mới là thứ phá hoại môi trường pháp chế lớn nhất." Lạc Quan Kỳ cảm khái, ở tuổi ông ta, từng trải qua thời kỳ con người sống bằng lý tưởng, trải qua giai đoạn đất nước mở cửa chuyển mình, tới nay khi nhiều giá trị cũ bị lật nhào, tiền bạc lên ngôi, cảm xúc nhiều nhất:

" Chuyến hành động này cũng cho tôi không ít cảm xúc, cảm xúc lớn nhất là, ngàn vạn lần đừng lấy tiêu chuẩn cao, lấy yêu cầu nghiêm khắc để giới hạn bản thân, bởi vì nếu như chúng ta thực sự làm như thế, trong mắt đám người không có quy tắc, không có giới hạn kia chỉ là trò cười mà thôi." Chủ nhiệm Phạm có vẻ bị chọc giận thật rồi, mặt lạnh tanh nhìn đám nghi phạm, hất hàm nói:" Chọn một kẻ đi, chúng ta cũng vô đạo đức một lần, thử nghiệm chứng xem sao."

Không có bất kỳ chứng cứ nào nói lên rằng Lư Hồng Bác đang thao túng tất cả, trong số tất cả những kẻ bị bắt, chưa từng có người nào nhắc tới ông ta, kết quả này làm thành viên tổ chuyên án chỉ tăng thêm nghi ngờ. " Chủ nhiệm Phạm, anh đừng nóng, để tôi nghĩ xem nào." Lạc Quan Kỳ cảm thấy có lỗi, ông ta là người đầu tiên định tội Lư Hồng Bác, ông được Phạm Văn Kiệt mời tới cũng là để đối phó với lão điên đó, vậy mà lại sơ xuất để ông ta lọt qua khỏi tầm mắt, đi qua đi lại lẩm nhẩm:" Trương Bình An, Mã Kiếm Phong, Đổng Thần Viên, Lưu Dũng, theo như tôi nghĩ thì vị trí của bọn chúng thấp hơn Hà Ngọc Quý một cấp. Có thể trong mắt những người này ông chủ Già chính là Đồ Thân Hào. Nhưng Hà Ngọc Quý lại khẳng định chắc chắn là có ông chủ Giả."

" Dương Mộng Lộ thì sao, nếu như ở giữa bọn họ còn một người chuyển lời, vậy thì mọi chuyện trở nên hợp lý rồi." Phạm Văn Kiệt nhắc:

" Dương Mộng Lộ khả năng rất cao là cánh tay nối dài của Lư Hồng Bác gài vào ngầm điều khiển mọi thứ, điều này chứng tỏ trí tuệ của Hà Ngọc Quý còn chưa đủ, hẳn là bị người ta đẩy ra trước sân khấu làm bia đỡ đạn rồi."

Lạc Quan Kỳ không ngờ tới tuổi này rồi phải tra tấn trí óc như thế, ông ta không theo kịp nữa:" Đây là bố cục trong bố cục, đám người này bày ra một bố cục trong phạm vi toàn tỉnh, mở rộng nhanh thu tiền ít, chính là để che giấu phi vụ lớn như chúng nói ở Đồng Quan. Chúng ta cũng đang bố cục, vờ không biết đả kích vòng ngoài, dụ cho bọn chúng dốc sức vào Đồng Quan. Đồng thời cũng có một người cũng đang bố cục, tính luôn cả bố cục của cảnh sát và đám người kia vào."

" Tội phạm trí tuệ cao, nếu không đạt được mục tiêu chính thì phải đạt được mục tiêu phụ, kẻ thao túng sẽ đứng ở vị thế bất bại."

Diệp Thiên Thư há hốc mồm, rồi rồi, ông già này bị kích thích làm bệnh thích âm mưu thêm nặng rồi, hắn không tin có người thứ ba bố cục gom cả hai đằng vào được, dù có là Lư Hồng Bác, ông ta có thể hi sinh đám đồng bọn, làm sao có thể tính được bố cục của cảnh sát, không phải hoang đường à? Lại còn Dương Mộng Lộ “trá hàng” nữa chứ, không phải tưởng tượng quá mức sao? " Người dễ cạy miệng nhất chính là hắn." Lạc Quan Kỳ cuối cùng cũng đưa ra kết luận giá trị:

Người này liên quan sâu nhất, tổn thất lớn nhất, nếu như bị đồng bọn lừa, vậy thì hắn cũng là người dễ bị dụ dỗ làm phản nhất. Diệp Thiên Thu và Phạm Văn Kiệt cùng gật đầu, vậy là ý kiến thống nhất, ra tay từ Đồ Thân Hào. Ngoài cửa sổ ánh sao như hạt đậu, bầu trời xa xăm, ô nhiễm ảnh sáng đô thị, ô nhiễm khói bội, khiến màn đêm không đủ đen, lờ mờ như làn sương che trước mắt. Đồ Thân Hào bị giam trong phòng riêng vừa mới qua được giai đoạn thích ứng tâm lý khi bị bắt, lúc này đây hắn đang liên tục cảnh cáo bản thân: Trụ vũ! Trụ vững!"

Nhất định phải thế, nếu không kết quả tiếp theo là mài mòn mông trong tù rồi, Đồ Thân Hào đã va chạm rất nhiều với cảnh sát, nói tới dụ dỗ lừa gạt người ta, bọn chúng không kém gì đám lừa đảo ngoài kia. Giống như vừa rồi thẩm vấn, chúng dụ dỗ anh nói về cách lấy tiền, nói là tiền nộp rồi thì không sao cả.
Bạn cần đăng nhập để bình luận