Nội Tuyến

Chương 116: Một bước cũng không rời. (1)

Mộc Lâm Thâm biết tuy mình thoát khỏi một trận đòn, nhưng thế nào cũng phải trả giá vì dám bỏ trốn, thế nên tuy bị đưa ra yêu cầu khắt khe cũng không dám ho he gì cả, vả lại y biết lừa được ai chứ không lừa được Lão Lư, nói linh tinh chỉ chuốc họa thôi. Chỉ là khi lật xem danh sách, y không kìm được kinh ngạc thốt lên:" Oa, Đông Thăng Vĩ Nghiệp, EFT nước Mỹ, giáo dục từ xa Trung Quốc, chuỗi cửa hàng kinh doanh trên mạng ... Giáo sư Lư, ông phải cẩn thận đấy, dạy tốt đệ tử thì sư phụ sẽ chết đói."

" Cậu còn kém sư phụ này xa lắm, nếu chẳng phải là cảnh sát đeo bám tôi quá gắt, chuyện tốt như thế này làm gì tới lượt cậu ... Không những thế lần này còn có Dương mỹ nữ phối hợp. Đợt tiếp theo sẽ do cậu chủ trì, nếu như cậu làm hỏng chuyện thì đừng trách đám người dưới ăn sống nuốt tươi cậu." Lư Hồng Bác kỳ thực cũng có chút lo lắng, nghiệp vụ này đúng là thúc đẩy hơi nhanh một chút:

Mộc Lâm Thâm chẳng sợ, gập sách lại một cái, hỏi:" Nếu như muốn tôi dốc sức làm thành việc này thì ông cũng không thể bắt tôi làm không công chứ? Những lời không hay tôi không nói nữa, trong lòng mọi người tự biết rồi. Chu kỳ của mỗi lần bố cục thế này không thể dài được, phải đánh nhanh rút nhanh, không thể nào các vị kiếm tiền đầy chậu đầy bát, còn bao nhiêu cứt đái thì úp hết lên đầu tôi, chuyện như thế chẳng ai chịu làm đâu."

" Ha ha, thằng nhãi này hiểu vấn đề cũng nhanh đấy." Lư Hồng Bác không coi đây là uy hiếp, chuyện đương nhiên thôi:

" Chúng tôi đang định nói với cậu về thu nhập của giảng viên đây, mỗi lần chào bán thành công, sẽ dựa theo số tiền thu được chia từ 2 đến 3%." Dương Mộng Lộ cười rạng rỡ như nắng xuân, thong thả nói:" Số tiền đó trừ đi chi phí, hai chúng ta sẽ chia bốn sau, không hề ít đâu nhé, ít nhất cũng phải mấy nghìn, thậm chí là mấy vạn cũng có khả năng. Thế nên cứ yên tâm mà làm thật tốt, lôi kéo thêm một người là tiền của cậu tăng thêm một phần."

" À, thế thì cung kính không bằng tuân lệnh rồi, các vị đi đi, đừng quấy rầy tôi học tập, xem ra lần này tôi không cần sáu tháng cũng có thu nhập một tháng mười vạn rồi, ha ha ha." Mộc Lâm Thâm ôm sách lên cười hơi giống kẻ điên, lại còn chủ động ra lệnh đuổi khách:

Ba người kia lặng lẽ lui ra, cửa chưa đóng lại thì trong phòng đã truyền ra tiếng đọc sách vang vang rồi, âm thanh đó liên tục từ buổi sáng tới trưa, từ trưa lại tới tối, chỉ có lúc ăn cơm là dừng lại chốc lát. Làm Trương Cuồng phải khiếp đảm hơn là, cách một thời gian hắn đưa cà phê đặc vào, thằng nhãi đó uống như bệnh thần kinh, đọc sách suốt ngày đêm. Mười ngày thoáng cái đã trôi qua ... Vụ án đang tiến triển một cách nhanh chóng, làm thay đổi sắp đặt của tổ chuyên án 402 tỉnh Thiểm Tây, phải nói thêm là chuyên án này mang tính toàn quốc, ở mỗi tỉnh đều bố trí một tổ chuyên án. Mới đầu tỉnh Thiểm Tây không quá coi trọng, chỉ được phân phối tám người, giờ đã vèo một cái bành trướng tới hơn bốn mươi người, từ chỉ chiếm có một tầng lầu, bành trướng tới một tòa nhà bốn tầng. Nhân viên tham dự vụ án từ các đơn vị cảnh sát kinh tế, hình sự, trị an dần dần tập hợp ở tổ chuyên án, thậm chí trong tổ phải chuyên môn vì thế thiết lập đơn vị mới. Đương nhiên , thay đổi lớn nhất chính là tổ trưởng Diệp Thiên Thư, tâm tình cũng ngày một hưng phấn theo diễn biến của vụ án. Vốn là chuyên án không mấy coi trọng, giống như cái gân gà, nên cảnh sát trẻ như hắn mớ có cơ hội ngồi vị trí này, nhưng giờ vụ án phát triển xa ngoài dự đoán.
Bạn cần đăng nhập để bình luận