Nội Tuyến

Chương 620: Quỷ án xuất hiện. (1)

Chuyện Tôn Thanh Hoa rốt cuộc có dùng loại ma túy hay chưa, làm sao qua được mắt Đảng Ái Dân cơ chứ, hắn nghiêm túc cảnh báo: " Nguyên nhân khác khiến thứ ma túy này được ưa chuộng là cách sử dụng rất đơn giản, độ tinh khiết rất cao, không cần dùng đến ống hút đá cũng có thể thỏa mãn. Hơn nữa, nó không gây kích thích mạnh như ma túy đá nguyên chất đối với người mới sử dụng, vì vậy rất được nữ giới nghiện ma túy ưa chuộng... Nhưng mức độ gây nghiện của nó còn khủng khiếp hơn, hầu như chỉ cần thử một lần là nghiện."

" Mẹ mẹ nó ..." Tôn Thanh Hoa rùng mình, giọng khiếp đảm:

" Sao, nếu bên cạnh cậu có người dính vào, vậy phải nhanh chóng báo án." Đảng Ái Dân nhìn hắn chằm chằm:

" Không không không, ý tôi là, may mà tôi chỉ thích cần sa thôi ..." Tôn Thanh Hoa nói xong lại lần nữa toát mồ hôi, càng nói càng sai:" Ê, đừng dùng ánh mắt đó nhìn tôi chứ, theo tin tức đưa, tổng thống Mỹ Obama lúc còn trẻ cũng chơi cần đấy."

Quả nhiên tên này có dùng, Đảng Ái Dân không khách sáo, tóm lấy Như Hoa, bắt hắn ta đứng nghiêm chỉnh, sau đó dùng thái độ nghiêm túc, trịnh trọng, bắt đầu giảng giải về tác hại của ma túy. Như Hoa thực sự không muốn nghe, nhưng đứng trước một gã cao to hơn mình gần cả cái đầu, hắn chẳng dám cãi lại, chỉ liên tục gật đầu nói: “Được rồi, được rồi, tôi biết rồi, các đồng chí cảnh sát vất vả rồi.”

Nhưng câu tiếp theo liền khiến người ta nghẹn họng:" Các anh vất vả làm cái gì chứ, người ta ai chơi thì vẫn cứ chơi thôi, anh tốn công làm cái gì, cho chúng nó chơi chết luôn đi có phải đỡ tốn công không?"

Đảng Ái Dân thực sự không biết nói gì với loại người này, chỉ giơ tay lên đe dọa một chút. Như Hoa thì cười "hì hì", biết rằng Đảng Ái Dân trông có vẻ dữ dằn nhưng thực ra là người tốt. Thế là Đảng Ái Dân đành hậm hực thu tay, là một cảnh sát không thể giải quyết được vấn đề xã hội này, đây là chuyện hổ thẹn. “Đợi chút, đợi chút…” Mộc Lâm Thâm lên tiếng, đôi mắt anh vẫn dán vào những bức ảnh về đống ma túy, mắng: " Con mẹ nó Ngốc Đản, thứ quan trọng như thế mà anh không nói rõ trong tư liệu à? Ma túy… Có thể hắn không phải là kẻ buôn ma túy, mà là có người bên cạnh hắn nghiện ma túy. Nếu đúng như vậy, thì có thể giải thích vì sao hắn liên tục gây án và liều lĩnh đến vậy. Có lẽ số tiền ít ỏi của hắn căn bản không đủ để nuôi một con nghiện… Đây hẳn là một người rất quan trọng đối với hắn."

Đảng Ái Dân há hốc mồm, thúc giục:" Tiếp đi, tiếp đi."

" Để tôi nghĩ thêm ... Đúng rồi, chắc chắn là như thế! Điều này đã khiến hắn không ngừng vượt qua giới hạn của bản thân, thăng cấp mức độ phạm tội. Tại sao nhất định phải là hắn chủ động phạm tội chứ? Không thể là bị ép buộc sao?” Mộc Lầm Thâm đi qua đi lại trầm ngâm, sự tò mò về những bí ẩn chưa được giải đáp bắt đầu khơi dậy niềm đam mê mà y đã gác lại hơn một năm nay:

“Nào, nào, cậu cứ ngồi xuống thong thả nghĩ đi không vội … À phải rồi, cám ơn giám đốc Tôn, cám ơn Tiểu Mộc, tôi xin thay mặt các anh em vô công quay về cảm ơn hai cậu … Tiểu Mộc, cậu từ từ giải thích cho tôi nghe phân tích của cậu, cậu biết tôi không theo kịp đầu óc của cậu mà ...” Đảng Ái Dân mừng phát cuồng, liên tục chắp tay bái tạ:

Không ngờ Như Hoa lại góp phần quan trọng tháo gỡ bế tắc của vụ án này. " Giới tính nữ, tuổi chừng 35, dao động khoảng 5 tuổi, có tiền sử nghiện ma túy, trọng điểm là nữ giới có trong hồ sơ của trại cai nghiện."

Đảng Ái Dân đưa ra một loạt dữ liệu tìm kiếm, lúc này hắn đang ở trung tâm xử lý thông tin tội phạm của tổng đội điều tra hình sự cục cảnh sát Lư Châu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận